Giọng nói này...
Dù Diệp Từ có chết hóa thành tro rồi cũng không thể nào quên được.
Người này ngày xưa đã từng cùng mười mấy người chơi cừ khôi vây cô ở trong thành Bạch Mã, thề sống chết thế nào cũng phải đánh cho cô chết rơi hết trang bị ra. Cô bị bọn họ vây mất mấy ngày, cuối cùng phải sử dụng mấy chục ngàn đồng vàng để được hệ thống chuyển ra khỏi thành, nhờ thế mới thoát khỏi được trò mèo vờn chuột kia.
Đương nhiên sau đó Diệp Từ làm sao dễ dàng bỏ qua chuyện này được, miễn cô gặp bất cứ người nào trong nhóm người đã vây đánh cô đều lập tức tấn công. Mà bọn họ gặp cô cũng không quên mà ẩu đả một trận. Có điều, dù Diệp Từ chỉ có một thân một mình nhưng thắng cũng không ít, số lần cô thắng lên đến 70-80%.
Ăn Thịt Mỗi Ngày, công hội Xuân Vũ Các, hai cái tên này, cho dù sau này Diệp Từ già đi cũng không thể nào quên được.
Bọn họ trước đây không ngừng bám rít lấy cô, cái gã Ăn Thịt Mỗi Ngày là một người đúng kiểu hẹp hòi, tuy cấp bậc cao, trang bị không tồi, thao tác không tệ nhưng nhân phẩm lại tệ hơn cả chữ tệ, cho nên hắn ta được vinh dự vào hẳn trong danh sách đen của Vận Mệnh.
Những chuyện giành khu vực luyện cấp như thế này trước đây gã đã làm không ít, nhưng hiện giờ do trò chơi mới bắt đầu hoạt động, nên việc làm của hắn đã mang đến phiền phức không nhỏ cho các người chơi mới.
Bọn họ có hơn hai mươi người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-menh/54640/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.