Chương trước
Chương sau
  *Dã Trư Vương: vua heo rừng, vì là tên boss nên mình không chuyển sang tiếng Việt mà giữ theo tiếng Hán ^^!

Bên ngoài Bình Nguyên Tuyệt Vọng là một vùng thảo nguyên cỏ non xanh mướt, không hề có chút gì mang cảm giác 'tuyệt vọng' cả. Có điều nếu càng đi sâu vào trong thì bạn sẽ không nghĩ như vậy nữa, bình nguyên xanh mướt thoáng cái đã hóa thành một vùng hoang vắng không một ngọn cỏ, thỉnh thoảng trên bầu trời còn xuất hiện vài con quạ đen, đã bắt đầu có thể cảm nhận được vài phần cảm giác tuyệt vọng.

Có điều hiện giờ Diệp Từ nào có tâm trạng quan sát cảnh sắc xung quanh, mục tiêu của cô là sào huyệt của Dã Trư vương.

Sào huyệt của Dã Trư Vương hoàn toàn trái ngược với quy luật bình thường trong trò chơi, nó không những không nằm ở góc sâu trong bản đồ mà còn nằm ở ngay mặt tiền ai đi ngang cũng thấy. Thế nên những người chơi chỉ mới cấp mười thôi đã thường xuyên được nhìn thấy Dã Trư Vương tại Bình Nguyên Tuyệt Vọng, hoặc nói chính xác hơn là bị nó rượt chạy kêu cha gọi mẹ.

Có điều đến lúc đa số người chơi đều đã thăng cấp cao hơn thì tình huống này hoàn toàn thay đổi. Bạn sẽ luôn luôn thấy xung quanh khu vực xuất hiện boss Dã Trư Vương có không ít đội quân của các công hội, và kết quả thường thấy là mỗi khi boss xuất hiện, các đội ngũ kia sẽ tạo nên một trận hỗn chiến, kể từ giây phút ấy, địa vị của boss Dã Trư Vương có thể xem là tuột dốc không phanh.

Diệp Từ cưỡi ngựa phóng ngư bay, căn bản không cần hỏi tọa độ, chỉ cần đi theo đường mòn lác đác người kia, lát sau đã tìm được nơi đang xảy ra trận hỗn chiến.

Quả nhiên Chiến Thiên Hạ và mấy công hội khác đang đánh nhau ầm ầm, Diệp Từ dừng lại nghỉ ngơi đồng thời quan sát một lát liền phát hiện những công hội có mặt ở đây đều là công hội tiếng tăm lừng lẫy.

Tổ Dân Phố: nghe nói những người sáng lập công hội này là những game thủ đã có tuổi, đa số đều trên năm mươi, họ bắt đầu chơi game từ lúc thiếu thời, trưởng thành rồi về già, mỗi người có thể nói là thân kinh bách chiến, kinh nghiệm đầy mình, vô cùng lão luyện, tinh anh trong tinh anh, sau này công hội ngày càng phát triển, nhiều người trẻ tuổi gia nhập, trở thành công hội đứng thứ chín trong bảng xếp hạng các công hội lớn của game Vận Mệnh tại nước Z.

Ám Hắc Chi Nhận: công hội đứng thứ tám ở Âu Mĩ, trong các cuộc thi đấu lớn tầm vóc quốc tế đều có người của công hội này lọt vào trong. Tuy Diệp Từ rất ít khi tiếp xúc với công hội nước ngoài nhưng danh tiếng của họ ở Vận Mệnh thì cô từng nghe thấy rất nhiều, bọn họ là công hội rất nổi tiếng ở đại lục phía đông.

Còn có công hội Chiến Thiên Hạ đứng thứ tám trong bảng xếp hạng của nước Z nữa.

Trừ ba công hội lớn này ra, đương nhiên là còn có không ít những công hội nhỏ ở đây âm mưu đục nước béo cò, nếu may mắn đoạt được thủ sát thì quá tuyệt vời.

Tô Tô, thêm mình vào đội. Diệp Từ lập tức gửi tin nhắn cho Phiêu Phiêu Diêu Diêu.

Gần như ngay sau đó Diệp Từ nhận được lời mời của Thủy Nguyệt Vô Thương.

Diệp Từ click đồng ý không chút do dự, sau đó liền nghe thấy tiếng cười nói đầy hào sảng ở kênh chi huy tổ đội: Là Công Tử U sao? Không ngờ cậu thật sự là bạn của Phiêu Phiêu Diêu Diêu.

Bởi vì đang trong thời gian sử dụng hệ thống chỉ huy tổ đội nên kênh trò chuyện bằng giọng nói đều bị chặn, ngay cả kênh chữ cũng bị hạn chế 30s một lần. Thế nên Diệp Từ trực tiếp trả lời ở kênh tán gẫu: Ừ, giết người hay đoạt boss?

Cậu chỉ cần giúp bọn mình cướp boss, những việc còn lại để bọn mình lo. Diệp Từ cảm thấy giọng của Thủy Nguyệt Vô Thương có chút quen tai, cô suy nghĩ một lúc mới sự nhớ hóa ra đây là giọng của Tần Sở Nhược.

Mặc dù cô luôn khiêm tốn, nhưng hai lần giành được thủ sát, cộng thêm hai cái loa phát thanh Mưa Đúng Lúc và Cánh Gà Xào Cay, dù trên diễn đàn chưa xuất hiện chủ đề về cô nhưng chuyện thợ săn Công Tử U có thao tác vô cùng hoàn mỹ đã là một sự thật không ai không biết đến.

Thế nên hôm nay khi Phiêu Phiêu Diêu Diêu bảo Công Tử U là bạn của mình, Thủy Nguyệt Vô Thương lập tức bảo mời Diệp Từ đến cùng đánh boss, những cái khác không nói đến, chỉ riêng việc giành được hai lần thủ sát thì ít nhất thao tác không tệ, chỉ cần đoạt được boss, những cái khác không còn quan trọng nữa.

Được.

Thủy Nguyệt Vô Thương nghe Diệp Từ đồng ý liền nói: Chỉ cần cướp được boss, cậu có thể chọn nhận năm vạn tệ hoặc được ưu tiên chọn một món trang bị mà boss rơi ra.

Lời Thủy Nguyệt Vô Thương vừa nói làm Diệp Từ mỉm cười vui vẻ, anh chàng này vẫn giống hệt với ấn tượng ngày trước của cô, rất sòng phẳng, tuyệt đối không bao giờ chiếm lời của người khác.

Có điều lúc này Diệp Từ lại nhất định phải làm anh ta nợ cô một phần nhân tình. Thủy Nguyệt Vô Thương là một người rất trọng tình trọng nghĩa, có nợ sẽ trả, có thù tất báo, cũng bởi vì tính cách này mà về sau cậu ta bị người có lòng xấu hại rất thảm.

Nếu cậu ta đã là một người nghĩa khí như vậy, mà chuyện tương lai cũng không thể tránh được nữa, vậy thì chi bằng để anh ta trở thành bạn của mình, anh ta nghĩa khí với mình chằng phải sẽ tốt hơn sao?

Diệp Từ chờ ba mươi giây cấm tán gẫu qua đi liền nói: Mình chỉ giúp Phiêu Phiêu Diêu Diêu, không cần cậu phải cảm tạ.

Câu trả lời này của Diệp Từ khiến Thủy Nguyệt Vô Thương có chút bất ngờ, cũng làm cho Phiêu Phiêu Diêu Diêu vô cùng cảm động, cô nàng liên tục gửi cho Diệp Từ mấy câu: Cám ơn, cám ơn.

Diệp Từ cũng không nói thêm gì nữa, nhảy lên phóng về phía boss Dã Trư Vương. Các kỹ năng Con Dấu Thợ Săn, Thợ Săn Bảo Hộ, Độc Xà Đeo Bám lẫn lão tam đều xuất hiện một cách lưu loát, nháy mắt sau con Dã Trư Vương liền gào lên một tiếng rồi bỏ hết đám MT đang vây đánh nó mà chạy về phía Diệp Từ.

Tuy tốc độ Dã Trư Vương rất nhanh, nhưng bên cạnh nó đang có nhiều người chơi, dù nó muốn dùng sức đánh chết hết bọn họ cũng phải tốn không ít thời gian, Diệp Từ cứ thế, dùng người chơi làm lá chắn, suy yếu sức lực của con Dã Trư Vương.

Khi con Dã Trư Vương đến được trước mặt Diệp Từ thì cột máu đã bị cả đám người kia vây công rơi mất khoảng 70%. Tuy rằng những người ở đây đang chiến đấu hỗn loạn vô cùng nhưng dù thế nào mục đích chính của họ đến đây vẫn là đánh boss, hiện giờ thấy Dã Trư Vương vốn đang nằm trong vòng vây của bọn họ nay bị ngươi ta dụ đi mất, làm sao mấy người chỉ huy của các công hội không sốt ruột cho được.

Vì thế, bọn họ lần lượt thay đổi chiến thuật, không dùng MT kéo quái nữa ma sử dụng chiến thuật tấn công từ xa đánh thẳng vào Dã Trư Vương.

Chẳng qua chuyện đấy nào phải làm dễ như nói. Thứ nhất tốc độ của Diệp Từ rất nhanh, cô ở phía trước đánh loạn xạ, dẫn Dã Trư Vương đi sang trái rồi lại sang phái, khiến mấy thuật sĩ ở phía sau vất vả đọc chú sử dụng kỹ năng kêu khổ thấu trời. Vất vả để đọc chú, Dã Trư Vương lại chạy ra khỏi phạm vi tấn công, đây chẳng phải là hố cha rồi sao?

Thứ hai, đòn tấn công mà Dã Trư Vương sử dụng thường xuyên nhất chính là một chân tụ lực rồi búng cả người về phía Diệp Từ. Còn Diệp Từ là ai? Điểm thăng bằng và độ nhạy cảm của cô nếu nói ở đây đứng thứ hai thì không ai dám nhận thứ nhất, đòn tấn công chưa đến là cô đã tránh đi mất rồi, nhưng những người chơi đứng gần đấy lại không may mắn như vậy, tất cả đều bị heo rừng húc chết.

Thứ ba, tuy mấy công hội lớn đến đây với mục đích chính là đánh Dã Trư Vương nhưng không có nghĩa là sẽ không có người vì xích mích mà đánh nhau. Nghẫm mà xem, cả đám người chơi vì một con heo rừng mà chạy ngược chạy xuôi, phép của người này đánh nhầm sang người khác là chuyện bình thường, kiên trì theo đuổi một mục tiêu di chuyển loạn xạ như thế không bực bội phát điên mới là lạ.

Thủy Nguyệt Vô Thương đứng trên một góc cây lớn ở Bình Nguyên Tuyệt Vọng mà quan sát xung quanh, ở góc độ này cậu ta vừa vặn có thể nhìn thấy rõ thao tác của Diệp Từ. Tuy cậu ta vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh không cảm xúc nhưng trong lòng đã sớm dậy sóng. Cậu ta vốn nghĩ thao tác của mình không tệ, ít gì cũng thuộc dạng cao thủ. Nhưng sau khi thấy Công Tử U chiến đấu, cậu ta mới nhận ra mình vẫn còn phải học thêm nhiều lắm.

Không kể đến những kỹ năng đặc biệt của cô ấy mà cậu ta không có, chỉ riêng khả năng lợi dụng thăng bằng mà di chuyển kia tuyệt đối không phải ai cũng làm được. Những game thủ chức nghiệp khác nhìn kỹ thuật của Công Tử U chỉ có thể cảm thán thật hoa lệ, nhưng bất cứ thợ săn nào cũng biết những thao tác hoa lệ đó có bao nhiêu lực sát thương và cần phải có kỹ thuật giỏi đến mức nào.

Bình tĩnh mà suy xét, bây giờ cậu ta muốn có thể dựa vào sự thăng bằng mà tự do bay nhảy như Công Tử U tuyệt đối không phải luyện tập một sớm một chiều là được.

Công Tử U, rốt cuộc cô là thần thánh phương nào?

Nếu như nói ban đầu cậu ta bảo Phiêu Phiêu Diêu Diêu tìm Công Tử U đến căn bản chỉ muốn có thêm người trợ giúp mà thôi, không hề có ý định chào mời, nhưng hiện giờ suy nghĩ của Thủy Nguyệt Vô Thương đã hoàn toàn thay đổi, nếu một người như thế này vào công hội của mình thì thật là tốt quá

Dã Trư Vương chỉ còn một chút máu, mọi người nắm chặt nha!

Không biết là ai vừa hét to một câu, tất cả người chơi gần như đều phát điên lên, nôn nóng vô cùng, các kỹ năng ào ào tuôn ra như mưa bão, đánh mạnh xuống người Dã Trư Vương sớm đã tức giận đến đỏ mặt. Diệp Từ lấy một lọ thuốc tăng bạo kích ra uống ừng ực, sau đó búng người bay lên vươn cung bắn liên hoàn.

Mũi tên được sử dụng đã kèm theo hiệu quả Găng Tay Độc Hạt đâm thẳng vào hai mắt Dã Trư Vương. Đôi mắt là nhược điểm của Dã Trư Vương, nếu bắn vào đó thì 100% sẽ được bạo kích, có điều vì cơ thể Dã Trư Vương quá to lớn, nếu không búng người bay lên như Diệp Từ thì tuyệt đối không thể nào bắn trúng được/

Bạo kích! Phá vỡ!

- 3281!

Dã Trư Vương hét lên một tiếng, cơ thể to lớn của nó ầm một tiếng ngã uỵch xuống đấy, thổi lên một trận bụi mù.

Sau đó ở kênh thông báo của hệ thống lập tức xuất hiện dãy chữ: Chúc mừng công hội Chiến Thiên Hạ là những người giành được thủ sát boss cấp 15 Dã Trư Vương, thưởng 300 điểm danh vọng công hội, 1000 điểm danh vọng thành Xích Sa, 100 đồng vàng. Chúng ta sẽ mãi mãi ghi nhớ tên họ!

Chúc mừng Thủy Nguyệt Vô Thương đánh chết Dã Trư Vương, 100 điểm danh vọng thành Xích Sa, 2 điểm thiên phú.

...

Chúc mừng Phiêu Phiêu Diêu Diêu đánh chết Dã Trư Vương, 100 điểm danh vọng thành Xích Sa, 1 điểm thiên phú.

...

Chúc mừng Công Tử U đánh chết Dã Trư Vương, 100 điểm danh vọng thành Xích Sa, 1 điểm thiên phú.

...

Diệp Từ thấy điểm thiên phú của mình tăng thêm một điểm liền quay sang chào tạm biệt Phiêu Phiêu Diêu Diêu, sau đó lập tức rút lui khỏi tổ đội, cưỡi ngựa chạy như bay về thành Xích Sa. Đùa chứ cô còn chần chờ ở đây một lát nữa không bị mấy công hội kia vây đánh mới là lạ.

Cả công hội Chiến Thiên Hạ xôn xao ầm ĩ. Tại Bình Nguyên Tuyệt Vọng đầy tiếng hoan hô của các thành viên của công hội Chiến Thiên Hạ, bọn họ kéo Thủy Nguyệt Vô Thương đang đứng ở trên cây xuống, không ngừng tung lên trên không.

Dĩ nhiên Thủy Nguyệt Vô Thương cũng vô cùng hưng phấn, có điều trong lòng cậu ta vẫn có chút lo lắng vì sau khi kết thúc trận đấu, hắn liền thấy dòng chữ màu vàng: Công Tử U rời khỏi đội ngũ đập ngay vào mắt.

Cô ta thật sự không nhận gì cả, thậm chí còn không chào tạm biệt, đánh boss xong lập tức rời đi.

Chuyện này thực làm Thủy Nguyệt Vô Thương khó chịu không thôi, chẳng khác gì bị ai nhéo một cái thật mạnh vậy, thiếu nợ người khác vốn là chuyện trái với quy tắc làm người của cậu, nhưng trong tình huống này cậu ta còn có thể làm gì nữa? Chỉ có thể chờ mọi người ăn mừng xong rồi liên lạc với cô ta sau.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.