Chương trước
Chương sau
Về đến thành Hồng Hồ, Diệp Từ đang nhận nhiệm vụ hằng ngày tiếp theo bỗng thấy có bóng người đang lạch bạch đi về phía tòa nhà hành chính, nhìn kỹ một chút, hóa ra là Mạch Thủy Thâm.

Không phải anh bảo đi làm nhiệm vụ sao? Sao còn lang thang ở đây? Diệp Từ càng nhìn Mạch Thủy Thâm càng thấy buồn cười. MT nổi tiếng trong tương lai hiện giờ lại chỉ là một chiến sĩ nghèo khó mà thôi.

Anh đến đổi thành chính. Mạch Thủy Thâm vừa thấy Diệp Từ liền cười nói với giọng bí hiểm.

Thành cũ của anh là gì?

Thành Quan Quân.

Thành Quan Quân là thành phố lớn thứ hai tại đại lục phía Đông, cũng là một trong năm thành lớn nhất trong game Vận Mệnh, hiện giờ ở đó rất nhộn nhịp chứ không vắng vẻ như thành Hồng Hồ này, quanh khu ấy có nhiều nhiệm vụ, di chuyển cũng thuận lợi, nên rất nhiều người chơi chọn thành phố này là thành chính của mình.

Anh bị điên à, ở thành Quan Quân sướng muốn chết không chịu, sang cái nơi khỉ ho cò gáy này làm gì? Diệp Từ kinh ngạc nói, lúc cô nói đến bốn chữ 'khỉ ho cò gáy', quan hành chính đứng gần đấy liền nhíu mày nhìn cô.

Thôi đi, em đừng có giả vờ nữa. Anh chẳng tin Công Tử U nổi tiếng đây lại chọn một nơi khỉ ho cò gáy làm thành phố chính. Mạch Thủy Thâm lắc đầu, hểnh mũi, sau đó xoa đầu Diệp Từ nói tiếp: Em gái à, gái vẫn còn non lắm, chưa đủ kinh nghiệm để lừa anh đâu bé.

Nói xong liền bước đến trước mặt quan hành chính gửi yêu cầu xin xác nhận thành chính. Tuy NPC quan hành chính khá bất mãn với cụm từ khỉ ho cò gáy, nhưng hắn vẫn rất phong độ, sẵn sàng xác nhận cho Mạch Thủy Thâm trở thành công dân chính thức của thành Hồng Hồ.

Đừng quên làm nhiệm vụ hàng ngày đấy. Diệp Từ thuận miệng nhắc nhở Mạch Thủy Thâm, sau đó liền phóng lên ngựa mà đi.

Sau khi cô vất vả làm xong nhiệm vụ hằng ngày, bên tai bỗng vang lên thông báo có tin nhắn riêng, là của Tứ Hải: Ngày mai có cậu có bận gì không? Giúp bọn mình đánh Ky Giáp Trận được không?

Tứ Hải là một mục sư rất lợi hại, chuyện có thể làm anh ta chủ động mở miệng không nhiều lắm, đặc biệt còn là yêu cầu trợ giúp thế này. Diệp Từ nói đùa: Nhưng mình phải thu tiền đấy.

Mình còn sợ cậu không chịu nhận. Tứ Hải đáp, giọng điệu có vẻ không giống như đang nói đùa: Ba viên pháo một vạn, hai viên pháo hai vạn, nếu một viên pháo thì... Tứ Hải nói đên đây thoáng dừng một chút: Nếu một viên thì ba vạn, mà này... cái đám biến thái đó có thể xử trong một viên pháo à?

Cậu đoán xem.

Thật sao? Công hội của bọn mình bị kẹt ở đây lâu lắm rồi, trong năm hạng đầu có ba chỗ của Thiết Huyết Chiến Mâu, hai chỗ của Chiến Thiên, nhưng không ai chịu lộ bài tẩy hết, bọn mình thử cả tuần rồi, giờ thử không nổi nữa, nếu tiếp tục chắc bọn mình phải đi sau bọn họ thôi. Tứ Hải thở dài một hơi, xem ra cậu ta đã bị dồn đến đường cùng rồi, tuy cậu ta rất mạnh nhưng chân lý của Vận Mệnh trước giờ chưa từng thay đổi, cá nhân có mạnh cũng chỉ là một người, đoàn đội mạnh mới là quan trọng nhất. Nếu không phải hết cách mình cũng sẽ không nhờ vả người ngoài, cậu xem có thể giúp bọn mình không?

Tứ Hải không phải là người dễ lên tiếng nhờ vả người khác giúp đỡ, Diệp Từ hiểu rất rõ. Và Thiết Huyết Chiến Mâu cũng sẽ không bỏ qua nếu cô giúp đỡ người ngoài, chuyện này cô càng rõ hơn.

Song, Công Tử U là Công Tử U, cô không phải là Công Tử U của Thiết Huyết Chiến Mâu. Nếu bạn bè đã lên tiếng nhờ vả một việc trong khả năng của mình, cô bị điên mới đi từ chối.

Không thành vấn đề, sáng mai mình có giờ học, sau bữa trưa sẽ online, các cậu tập trung trước cũng được. Diệp Từ suy nghĩ một lát liền nói.

Tứ Hải tỏ vẻ đồng ý, sau đó còn nói thêm: Bọn mình sẽ xử lý đám quái nhỏ trước, cậu chỉ cần đến bắn pháo thôi.

Được, vậy mai gặp.

Hai người hẹn lại thời gian rồi tạm biệt, Diệp Từ về trả nhiệm vụ xong cũng logout, cuối cùng chỉ còn lại Mạch Thủy Thâm miệt mài làm nhiệm vụ tuần tra quanh thành.

Hôm sau ăn cơm trưa xong Diệp Từ liền online, cô vừa login vào, lời mời tổ đội của Từ Hải cũng bay đến, Diệp Từ lập tức đồng ý vào đội.

Trong đội này, trừ Từ Hải ra, Diệp Từ còn biết hai người khác nữa. Một là Hoài Niệm Tình Cảm Ngày Xưa, người còn lại là Ấm Nước Sôi. Vừa thấy Hoài Niệm Tình Cảm Ngày Xưa, Diệp Từ đã đoán ra công hội của Tứ Hải, là Không Gian 0°.

Trước đây, Hoài Niệm Tình Cảm Ngày Xưa tuy không phải là một nhân vật làm mưa làm gió trên bảng xếp hạng, nhưng cũng là một người có tài. Anh ta còn nổi tiếng là một người thật thà, thân thiện và có hơi hướm cổ điển, công hội Không Gian 0° dưới sự dẫn dắt của anh ta đã đạt đến thành tựu trước nay chưa từng có, mà công hội này chỉ nhận những thành viên trung lập, tiết kiệm được khá nhiều chi phí cho đoàn chiến, thế nên ở đây có rất nhiều người chơi nổi danh về kỹ năng sinh hoạt, là một lựa chọn không tệ cho các người chơi thích PVE.

Còn Ấm Nước Sôi, người này trước đây Diệp Từ đã từng gặp từ ngày đầu mới chơi game Vận Mệnh, là một người mù đường trong truyền thuyết.

Cô vừa vào đội, Tứ Hải lập tức nhiệt tình chào đón, sau đó đến Ấm Nước Sôi: Tiểu U... U ~~~ cuối cùng chúng ta cũng gặp lại nhau ~~~ hôm qua người ta biết có thể gặp lại cậu là suốt đêm không ngủ được luôn ~~~

Diệp Từ rùng mình mấy cái, cười nói: Chào bạn Nước Sôi, hôm nay có còn lạc đường nữa không vậy?

Cô vừa dứt lời, mọi người trong đội liền cười vang, không ngừng chế giễu Ấm Nước Sôi, đồng thời cũng giúp Diệp Từ không còn cảm thấy những người ở đây xa lạ không thân thiết nữa. Cô tăng tốc chạy vào phó bản, quả nhiên quái trên đường đều đã được xử lý sạch sẽ.

Cô sử dụng kỹ năng bảo hộ từ Tiểu Tam, sau đó băng băng chạy đến chỗ đám người máy, vừa đến nơi, đập vào mắt cô là một cảnh tượng không sao ngờ được. Mấy người của Không Gian 0° đều ngồi tụm xuống một chỗ, vui đùa thoải mái, thậm chí còn có người nhảy múa nữa, bầu không khí vừa náo nhiệt vừa vui vẻ, hoàn toàn không có chút cảm giác căng thẳng khi đánh phó bản, trái lại trông giống đến đây cắm trại hơn.

Hoài Niệm Tình Cảm Ngày Xưa thấy Diệp Từ đến lập tức đứng dậy chào đón, đợi cô đến gần liền gửi cho cô một lời mời kết bạn: Xin chào, mình là Hoài Niệm Tình Cảm Ngày Xưa, Công Tử U, đã nghe danh từ lâu.

Hoài Niệm Tình Cảm Ngày Xưa rất ít khi chủ động kết bạn, anh ta không giống Thiên Sơn Tà Dương thích quen biết bạn bè khắp nơi, quan niệm của anh ta là quen bạn cũng như tìm bạn tri âm.

Diệp Từ cũng thêm ID Hoài Niệm Tình Cảm Ngày Xưa vào danh sách bạn thân của mình, sau đó mỉm cười gật đầu chào. Đây là một pháp sư tộc tinh linh, gương mặt thanh tú, trên môi lúc nào cũng có nụ cười ấm áp, thật dễ làm người ta cảm thấy thân thiết.

Nhóm người còn lại vừa thấy Diệp Từ đến liền vội vàng chạy sang, có người vì tò mò, có người vì hâm mộ, thậm chí còn có hai ba thợ săn muốn bái Diệp Từ làm thầy, mọi người cười đùa vui vẻ, rất thân thiện.

Chuyện này đã giúp Diệp Từ thoái mái không ít, cô vốn không giỏi giao tiếp, những tình huống gặp gỡ lần đầu như thế này luôn làm cô khó xử không thôi.

Trò chuyện thêm một lúc, Diệp Từ cũng không hỏi thêm gì, bước thẳng về phía khẩu đại bác. Không Gian 0° đã dựng khẩu pháo lên từ lâu, chỉ chờ Diệp Từ đến bắn pháo mà thôi.

Vấn đề này chẳng có chút khó khăn gì với Diệp Từ, cô bước mấy bước đã ngồi lên được khẩu đại bác, thuần thục cầm viên đạn pháo lên. Tất cả mọi người trong phó bản đều hồi hộp nhìn, lần này có thể thành công không?

Sau lưng nữ thợ săn đang ngồi trên khẩu đại bác kia bỗng nhiên lóe sáng một cái, kế đó trên tay cô ấy xuất hiện một cây cung, cung tên được giương lên, mũi tên vèo một cái bay về phía đám người máy ở xa xa.

Mũi tên màu vàng với phần đuôi làm bằng lông chim bay trong không khí phát ra từng tiếng xé gió, bắn mạnh về phía góc trái của một người máy.

Cót két cót két... có kẻ thù xâm nhập... cót két cót két... có kẻ thù xâm nhập...

Nhóm người máy cùng nói đi nói lại câu nói kia, đồng thời lao nhanh về phía Diệp Từ.

Thật sự không biết Diệp Từ cảm thấy thế nào khi có nhiều người máy cùng nhau xông đến, nhưng những người ở phía sau đều run rẩy sợ hãi, da đầu tê dại. Cho dù bọn họ đã nghe danh Công Tử U từ lâu nhưng lúc này vì quá hoảng sợ cũng không kìm được mà có chút lo lắng.

Trong lúc những người ở đây đang căng thẳng đến quên cả hô hấp, Diệp Từ bỗng nhiên quay đầu lại mỉm cười nói: Tứ Hải, hôm qua cậu bảo một quả pháo xử lý hết bọn chúng thì bao nhiêu?

Tứ Hải đang tập trung tinh thần nhìn đám người máy nên không nhận ra người vừa hỏi mình là Diệp Từ - cô gái đang nắm trong tay sinh mệnh của cả đội bọn họ, chỉ đáp theo bản năng: Ba vạn đồng vàng...

Hắn nói đến đây liền bừng tỉnh, vội vàng hét to: Công Tử U cẩn thận.

Lấy tiền ra thôi... Diệp Từ lại giống như không nghe câu Tứ Hải vừa cảnh báo và cũng không thấy mọi người đang hoảng sợ nhìn mình, cô hết sức ung dung từ khẩu pháo nhảy xuống, đi về phía mọi người.

Ngay lúc mọi người định hét lên bảo tất cả chạy trốn liền nghe thấy một tiếng nổ thật lớn, sau đó vô số linh kiện người máy bay tứ tán khắp nơi hết đợt này đến đợt khác.

Thông báo của hệ thống lập tức vang lên.

Mỗi thành viên trong đội đều nhận được danh hiệu Khắc Tinh Của Người Máy

Cả phó bản bỗng nhiên chìm vào im lặng. Ánh mắt của hai mươi bốn người đồng loạt nhìn chằm chằm vào nữ thợ săn đang đi về phía bọn họ, cô vẫn vẻ mặt lạnh lùng ấy, hoàn toàn không có chút vênh váo kiêu ngạo.

Mọi chuyện cứ như chơi đùa, búng tay một cái là giết sạch cả đám người máy.

Hầu hết các thành viên trong đội đều kinh ngạc há to miệng, chỉ có Hoài Niệm Tình Cảm Ngày Xưa là tương đối bình tĩnh một chút, có điều chỉ là tương đối mà thôi, Diệp Từ rõ ràng nhìn thấy ánh mắt anh ta rung động hơn mọi người rất nhiều. Mãi đến khi Diệp Từ bước đến trước mặt anh ta, anh ta mới thở phào một hơi, mỉm cười nói: Trăm nghe không bằng một thấy, Công Tử U quả nhiên danh bất hư truyền.

Anh ta cũng không nhiều lời, lập tức yêu cầu giao dịch với Diệp Từ, con số ba vạn đồng vàng hiện rõ không thiếu một xu.

Diệp Từ cũng không khách sáo. Đây là giao dịch do họ đề xuất.

Được rồi, đến đây là ổn rồi, một lát đấu với boss chỉ cần MT chú ý ngăn boss là ổn, không còn vấn đề nữa. Sau khi nhận ba vạn đồng vàng, Diệp Từ vô cùng vui vẻ, nói xong câu kia liền dứt khoát rời đội: Chúc các cậu khai hoang thuận lợi.

Công Tử... chuyện ngày trước mình nói cậu có suy nghĩ lại không? Ấm Nước Sôi thấy Diệp Từ rời đội, vội vàng nói.

Diệp Từ chỉ cười không đáp.

Bên tai cô vang lên thông báo của hệ thống: Bạn đã rời khỏi đội ngũ tham gia phó bản, 29s sau hệ thống sẽ tự động đưa bạn rời khỏi.

Diệp Từ mỉm cười, lắc đầu nói: Hẹn ngày gặp lại.

Ấm Nước Sôi vốn còn muốn nói gì nữa, nhưng bị Hoài Niệm Tình Cảm Ngày Xưa ngăn lại, anh ta nhìn Diệp Từ, mỉm cười nói: Công Tử U, sau này cần gì cứ nói, Không Gian 0° sẽ luôn là bạn của cậu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.