Mọi thứ vẫn giống y hệt với ấn tượng ngày trước của cô, thao tác của Lưu Niên nói một cách dễ hiểu thì thật giống một thanh đao sắc bén ẩn dưới lớp bùn đen, tuy không đẹp mắt nhưng tuyệt đối dư sức lấy mạng người. Diệp Từ đã dần có cảm giác đánh hết sức mình nhưng trông Lưu Niên vẫn ung dung thoải mái như lúc mới bắt đầu.
Không bao lâu sau hệ thống thông báo hết giờ và phán quyết hai người hòa nhau.
Cả hai lập tức từ trạng thái chiến đấu trở về bình thường, tuy cột máu của hai người không chênh lệch nhiều lắm nhưng bản thân Diệp Từ biết rõ kỹ thuật của cô kém Lưu Niên không chỉ một chút. Trên người cô có không ít trang bị đi kèm kỹ năng ẩn, cộng thêm những kỹ năng cô học được từ trước đến giờ, hầu như tất cả đều được cô sử dụng hết, ấy vậy mà Lưu Niên lại có thể dùng những kỹ năng đặc biệt của mình dễ dàng khắc khế cô, không để cô chiếm được một chút ưu thế nào. Nếu thời gian mặc định của quyết đấu là 8 phút chứ không phải 6 phút thì kết quả hiện giờ chắc chắn không thể là hòa nhau thế này.
Và người thua, nhất định là cô.
Cám ơn đã chỉ giáo. Lúc này Lưu Niên đã đeo cung lên vai, hắn bước đến trước mặt Diệp Từ chủ động đưa tay ra chào.
Diệp Từ nhếch môi, lạnh lùng đưa tay bắt lấy tay hắn, bình thản nói: Tôi nhất định sẽ vượt qua anh.
Vấn đề này xem chừng không có khả năng lắm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-menh/2185260/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.