[ Vũ Gia, Vương Đô, An Quốc ]
[ Vũ Thiên Vân vẻ mặc không vui liền rời đi ra tới công đột nhiên cô nghĩ ra gì đó rồi dừng lại ]
Nội Tâm Vũ Thiên Vân:" Ta đã sống lại một kiếp khác rồi, Ở đây ta còn có một người mẹ đáng thương, không thể nào nhân từ nữa, phải dạy cho mẹ con Mạc Thị một bài học. Không thể để người mẹ này của ta phải chịu uất ức được"
[ Mộc Tử thấy cô đột nhiên dừng lại suy nghĩ gì đó bèn hỏi ]
Mộc Tử: Vân Cô Nương à, cô làm sao vậy? sao đột nhiên dừng lại rồi.
Vũ Thiên Vân: Mộc Tử à, ta đột nhiên muốn làm một việc cần ngươi giúp đỡ.
[ Vũ Thiên Vân cười thân thiện từ từ nhìn Mộc Tử bằng ánh mắt gian xảo ]
[ Mộc Tử nghi ngờ hỏi ]
Mộc Tử: Việc…việc gì ạ?
Vũ Thiên Vân: Hừ…quậy Vũ Gia, hôm nay ta sẽ bắt mẹ con Mạc Thị phải quỳ xuống xin tha.
Mộc Tử: Hả!?
[ Vũ Thiên Vân không nhiều lời liền đi ngược lại đại sảnh, lúc này trong sảnh chỉ còn mẹ con Mạc Thị, mọi người đều rời đi hết. Vũ Thiên Vân thì thầm vào tai Mộc Tử nói gì đó hắn ta liền rời đi ]
Mộc Tử: Được, cô cứ yên tâm, chuyện này cứ giao cho ta.
[ sau khi Mộc Tử đi cô vào đại sảnh, Mẹ con Mạc Thị nghe tiếng bước chân bèn quay người lại ]
Mạc Ánh Hồng: Con tiểu tiện nhân, ngươi còn quay lại đây làm gì? đừng tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-menh-tuyet-but/3600959/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.