Hàn Thiệu Huy: Cô là người cứu ta sao?
Vũ Thiên Vân: không phải, ta chỉ là một đại phu, băng bó, chữa trị vết thương cho ngươi thôi. Người cứu ngươi là Bạch Ngọc Chi tiểu thư.
Hàn Thiệu Huy: Cô tên là gì?
Vũ Thiên Vân: Ta họ Vũ tên Thiên Vân, tự là Nhi, ngươi cứ gọi ta là Vân Nhi đi.
[ Hàn Thiệu Huy nhìn cô ]
Hàn Thiệu Huy: Bạch cô nương đâu rồi? cô ấy có sao không?
Vũ Thiên Vân: Cô ấy không sao, đang ngồi ở bên ngoài kìa.
[ Vũ Thiên Vân vừa nói vừa cầm bát thuốc trên tay An Thiếu Kỳ đưa cho Hàn Thiệu Huy ]
Vũ Thiên Vân: Nà,…uống đi.
Hàn Thiệu Huy: Đây là cái gì mà mùi hắc như thế?
Vũ Thiên Vân: Là thuốc ta vừa cất công nấu cả buổi, ngươi mau uống đi, ta cũng không có bỏ thuốc độc đâu mà hỏi lắm lời thế? Nếu ngươi không uống tin ta trói ngươi lại rồi đổ vào miệng ngươi không?
[ Hàn Thiệu Huy nghe cô nói vậy hắn cười nhẹ và ngoan ngoãn cần thuốc uống ]
Hàn Thiệu Huy: được ta uống.
[ hắn đưa tay lên định đỡ nhưng cơn đau ở tay bị gãy khiến hắn không nhất lên được ]
Hàn Thiệu Huy: a,…
Vũ Thiên Vân: ta quên mất tay ngươi bị gãy không cầm được đồ, được rồi để ta đút cho ngươi uống.
[ Hàn Thiệu Huy lo lắng hỏi ]
Hàn Thiệu Huy: tay ta bị gãy sao? thế có phải ta sẽ tàn phế cả đời luôn không?
[ Vũ Thiên Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-menh-tuyet-but/3600945/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.