[ ngôi nhà hoang ngoài bìa rừng Thiên Lâm ]
[ Vũ Thiên Vân đang đứng nép sao cột nhà quan sát tên ăn mày và muội muội của hắn ]
Nội tâm Vũ Thiên Vân:" Tên ăn mày này cũng thật là đáng thương, thì ra là hắn sợ muội muội của mình chết đói, cho nên hắn mới làm liều đi ăn trộm bánh của ông chủ bán bạn nướng kia. Không được, ta phải giúp hắn mới được, không thể để hắn và muội muội hắn chết như thế được"
[ Cô nghĩ rồi gọi nhỏ ]
Vũ Thiên Vân: An Thiếu Kỳ, ta đưa hai huynh muội đó về Phủ của huynh nha, nhìn hai người đó rất là tội nghiệp á...
[ cô xoay qua không thấy ai, nhìn trái nhìn phải một hồi lâu cũng không thấy liền gọi nhỏ ]
Vũ Thiên Vân: An Thiếu Kỳ...An Thiếu Kỳ huynh đâu rồi, êy...chậc,..cái tên chết bầm này, lúc quan trọng lại không thấy đâu, đừng nói là đi lạc nha trời, thật là...
[ đột nhiên cô cảm giác có gì đó lạnh lạnh sao lưng, cô quay lại nhìn thấy tên ăn mày đó kề dao vào cổ cô ]
Vũ Thiên Vân: êy..êy tiểu huynh đệ, huynh đừng hiểu nhầm ta không có ác ý đâu, ta mới vừa cứu huynh mà...
A Tứ: nói! cô cứu ta rồi theo dõi ta đến đây là có mục đích gì? Nếu không nói thật thì bây giờ ta lập tức giết cô.
[ A La thấy người lạ bèn hỏi ]
A La: Có chuyện gì vậy ca?
A Tứ: không có gì đâu, chỉ là ta có khác thôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-menh-tuyet-but/3600935/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.