[ Trong phòng ]
[ nam nhân lạ kìm chặt Minh Hà bịch miệng cô ấy lại ]
[ Mộc tử và Mộc phi xông vào tới bình phong ]
Mộc Phi: Chủ tử! chủ tử người có sao không?
Mộc tử: Chủ tử, người vẫn ổn chứ?
[ Cả hai định tiến đến bình phong vào trong thì nam nhân kia cất tiếng nói vọng ra ]
An Thiếu kỳ: ta không sao, bên ngoài có chuyện gì sao?
Nội Tâm Minh Hà: "ôi trời ơi hắn..hắn ta là chủ tử của bọn họ sao... tiêu rồi..tiêu rồi..lần này mình chết chắc rồi có khi nào sẽ bị hắn giết không? xong rồi bị phân thây...ahhh lần này tiêu thật rồi."
[ vừa suy nghĩ cô vừa mếu máo, đôi mắt vừa sợ vừa hoảng loạn nhìn xung quanh ]
Nội tâm Minh hà: "khoang đã từ nảy giờ mình vào đây không thấy ai ngoài bức tượng, nhan sắc của nam nhân này cũng có vài phần giống,..không lẽ nào..."
[ Minh Hà liếc nhìn chỗ góc tường nơi đặt bức tượng vừa nảy, quả nhiên không thấy bức tượng đâu cô trợn to đôi mắt ra nhìn hắn với vẻ mặt ngạc nhiên và hốt hoảng]
Nội tâm Minh Hà: "không lẽ nào hắn ta chính là bức tượng đó sao???"
[ hắn nhìn cô bằng đôi mắt lạnh như băng nhưng trong ánh nhìn bộc lộ ra vẻ hứng thú ]
Mộc tử: chủ tử, vừa nảy bên ngoài đột nhiên có vài tên thích khách ý đồ mưu sát ngày bị chúng thần bắt được, vốn dĩ chừa một tên lại để hỏi nhưng chúng hình như là các sĩ tử vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-menh-tuyet-but/3600922/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.