Cửa thành mở ra, mọi người xếp hàng nối tiếp nhau ra khỏi thành.
Văn điệp ra khỏi thành Giang ma ma đã chuẩn bị ổn thoả, sau khi xe ngựa ra khỏi thành lại chạy tiếp hai ba dặm nữa, lúc này Giang ma ma mới cảm giác mình được sống lại.
Chẳng biết tại sao, một đêm này đối với Giang ma ma mà nói thật sự quá gian nan, nhưng thời gian lại trôi qua vô cùng nhanh.
Lúc này ở trong phủ bởi vì chủ tớ Tạ thị chết mà loạn thành một bầy, trên thực tế thời gian của Phó Minh Hoa chỉ có hạn.
Hiện tại Phó Hầu gia sẽ không phát hiện nàng mất tích, nhưng nếu sau hừng đông nàng còn chưa trở về thành, Phó hầu gia sẽ biết được.
Chỉ là Giang ma ma gấp đến độ xoay vòng, còn Phó Minh Hoa vẫn không chút lo lắng.
Bên ngoài thành Lạc Dương hai dặm có một nông trang, nơi đó là Giang ma ma thừa dịp về Giang Châu đã đặc biệt mua lại.
Lúc này ở nông thôn sắc trời còn sớm, Giang ma ma bung dù xuống xe, hai người Bích Vân và Bích Lam đỡ một người mặc áo trùm đầu màu đen xuống xe.
Lúc bóng người kia xuống xe, suýt nữa đã mềm nhũn trượt ngã trên mặt đất, đến khi hai nha hoàn ôm chặt lấy "Nó".
Gió thổi rèm xe ngựa mở ra, Bích Vân đứng bên cạnh xe ngựa muốn đỡ Phó Minh Hoa xuống xe.
Phó Minh Hoa lại không có ý muốn xuống xe, xuyên qua tấm rèm đang bay, nàng nhìn thấy trong bóng đêm, có vài bóng người đội mưa phùn chạy đến bên này.
Chắc là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-menh-the-gia/1799452/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.