Cũng không biết Tề thị có mục đích gì, đưa đến đây một quyển thoại bản như vậy, cuối cùng lúc đi còn không biết xấu hổ xin cao thơm của đại cô nương, người gì mà da mặt dày thấy ớn!
"Không bằng nô tỳ sai người đưa cho Tam cô nương." Bích Lam nhỏ giọng đề nghị, giữa lông mày mang vài phần âm ngoan.
Như vậy, gậy ông đập lưng ông, cho Tề thị tức chết luôn.
Phó Minh Hoa nhắm mắt lại lắc đầu, ở trong Phó phủ này, Tề thị dám quang minh chính đại ra tay với nàng, đó là thấy nàng không có chỗ dựa.
Tạ thị chỉ một lòng nghĩ đến nhà mẹ đẻ, Phó Kỳ Huyền thì là tham hoa háo sắc, Bạch thị chỉ yêu thương Phó Minh Hà, về phần Phó hầu gia, trong mắt chỉ có quyền thế không còn gì khác.
Tề thị dám dùng một chút thủ đoạn khiến nàng buồn nôn như vậy, còn cố ý đưa tới thoại bản như vậy, rõ ràng chính là có mưu đồ khác.
Trong giấc mơ Phó Minh Hoa chỉ cảm thấy vô cùng xấu hổ, cũng không nghĩ tới chuyện khác, thế nhưng Phó Minh Hoa lại nhớ đến chuyện lúc Phó Nghi Cầm trở về, đã đánh Tạ thị một bạt tay.
Chính là bởi vì bạt tay này, cho dù chuyện Tề thị tặng sách bị làm ầm ĩ lên cũng không có người nào hoài nghi đến Phó Nghi Cầm, dù sao trước đó hai người cũng coi như kết thù với nhau rồi.
Thế nhưng Phó Minh Hoa lại nhớ câu chuyện về tài tử và giai nhân được viết trong "Ngọc Minh Xuân’, Tề thị sẽ không vô duyên vô cớ tặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-menh-the-gia/1799414/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.