Tuy Bạch thị không thích Thẩm thị, nhưng đối với Phó Minh Hà là thật lòng thương yêu.
Bà ta sinh được ba nhi tử, trưởng tử Phó Kỳ Mạnh chỉ lưu lại được một mầm mống duy nhất là Phó Minh Hà, thứ tử Phó Kỳ Huyền và vợ cả cũng chỉ sinh được một mình Phó Minh Hoa, tam phòng Chung thị ngược lại sinh được hai nam ba nữ, đáng tiếc lại không lọt được vào mắt bà ta. Hôm nay sau khi Phó Kỳ Huyền làm nha hoàn bị thương thì cũng bị phỏng tay, Bạch thị nhất thời lo lắng, khi Phó Minh Hà tiến lại gần muốn nói với bà ta, trong lòng Bạch thị thật ra là hiểu hết.
Thế nhưng dưới tình huống lúc đó, bà ta chưa kịp nói chuyện với Phó Minh Hà, thì nàng ta đã đỏ mắt chạy ra ngoài, mặc dù trong lòng Bạch thị có chút không vui, nhưng vẫn phái Thường ma ma đi dỗ dành nàng ta, lại không nghĩ rằng khi Thường ma ma trở về lại nói Phó Minh Hà cãi nhau ầm ĩ với Phó Minh Hoa ở ngay trước viện của mình.
"Bảo nó sao chép Nữ giới mười lần, trước cuối tháng giao cho ta, mười ngày này không cho nó ra khỏi cửa viện." Bạch thị mặt âm trầm, lắc đầu.
Mà lúc này Phó Minh Hoa vừa mới bị Phó Minh Hà đánh vào tay, cũng về tới viện của mình.
Bích Vân cởi chiếc áo khoác dính tuyết ra cho nàng, lấy khăn ấm cho nàng lau tay, thấy tay nàng vẫn còn đặt ở chỗ cổ tay, không khỏi nhớ tới cảnh tượng khi nãy ở trước viện Bạch thị, mím môi một cái: "Cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-menh-the-gia/1799390/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.