Dung Nhi Vân ra đến ngoài Tử Cấm Thành thì sau lưng vọng lại tiếng gọi lớn:
“Kim Thiết Vương Phi! Người đợi nô tài với!”
Đằng sau lưng là một vị công công, Dung Nhi Vân không quen mặt nhưng vẫn dừng lại hành lễ theo giáo dưỡng:
“Công công! Không cần vội!”
Vị công công kia thấy nàng dừng lại, càng thêm tức tốc:
“Vương Phi! Khi nãy ở Hồi Ninh cung, Nương Nương nhà ta chưa kịp đưa thiệp mời cho người, người đã rời khỏi.”
Ý nói cũng thật rõ ràng.
Chính là muốn nàng theo thiệp mời mà xuất hiện.
Vốn dĩ không muốn bận tâm, vậy mà chuyện không thuận cứ thế bám theo.
Tấm thiệp mời đính nhánh hoa mai. Hiển nhiên không cần đọc cũng biết, không cần hỏi cũng tự hiểu.
“Tuyết Mai Phu Nhân muốn mời người thưởng mai trong Vân Xuân cung. Thời gian là hai ngày nữa. Người nhất định phải đến đấy.”
Dung Nhi Vân cúi đầu đáp lễ, hiển nhiên đồng ý chuyện xuất hiện.
Đáy mắt nhìn tấm thiệp không hé lộ một ý cười.
Kiếp trước, khoảng thời gian này Dung Phủ đã nhận sính lễ của Thế Quan Vương. Hiển nhiên sự xuất hiện của nàng thể hiện trong dáng vẻ Thế Quan Vương Phi tương lai.
Nhưng kiếp này, nàng đã lấy Kim Thiết Vương, vốn dĩ là không liên quan tới vị Phu Nhân kia mới đúng. Càng khó chịu khi tấm thiệp mời, một chữ Kim Thiết Vương cũng không nhắc tới.
Dung Châu Ngạn đứng bên cạnh, dáng vẻ ngờ nghệch vốn nên có của nàng thiếu nữ 14 tuổi hỏi nhỏ:
“Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-menh-ta-nam-giu/2940153/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.