Dung Nhi Vân rời đi một lát, trên triều điện bỗng nhiên yên tĩnh đến mức lạ thường. Đám người Tuyết Mai Phu Nhân một chút ý định cũng không tỏ rõ ràng, vẫn tiếp tục cười nói như bình thường. 
“Không biết năm sau Phu Nhân có tổ chức buổi thưởng mai như thế này nữa không? Năm nay xảy ra chuyện như vậy, liệu chừng mấy tiểu thư…sẽ sợ hãi.” 
“Cũng không biết tại sao Kim Thiết Vương Phi lại có thể cư xử quá mức như vậy? Ngô nhị tiểu thư có làm sai cũng không nên phạt nặng như thế.” 
“50 vạn chữ? Viết cả đời cũng không chắc đã xong chứ đừng nói một tiểu thư danh giá như tiểu thư ấy có thể làm vậy…” 
Vẫn là đám người ban đầu một câu cũng không biết nói thế nào, bây giờ lại thấy Dung Nhi Vân không có mặt tại đây mà bắt đầu loạn ngôn. 
Cũng không biết từ khi nào câu chuyện Lã Diên Mục không yêu thích nữ nhân cũng không sủng hạnh Vương Phi lại khiến người ta bấu víu vào mà tuỳ tiện hành xử. 
Lã Diên Mục nâng tay tự rót cho bản thân ly rượu không ý định muốn uống: 
“Hoàng Thượng! Người nói xem…loạn ngôn nên xử lý như thế nào? Trong Nữ Đạo hình như viết không rõ chuyện này, không biết luật pháp thượng triều có ghi cụ thể không?” 
Hắn hỏi như vậy, vốn không có ý xen vào những chuyện luật pháp, cũng chẳng rõ ràng muốn bảo vệ Dung Nhi Vân, chỉ là quan hệ đối tác không dễ dàng để người khác tuỳ ý định đoạt. 
Chỉ có điều bản thân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-menh-ta-nam-giu/2940142/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.