Đợi thêm một khoảng, chừng nửa canh giờ, Chu Thương Thành cũng dẫn người quay trở lại.
"Vương Gia!"
"Chậm hơn so ta nghĩ!"
Điều tra một Thương Hội, vài ba bến cảng hay đám người còn sống vốn là chuyện quá đỗi bình thường với kẻ dưới trướng Lã Diên Mục.
Chỉ là hắn không ngờ đến chuyện nội bộ trong thành Tề Xuân này lại có thể khiến đám người đang cung kính trước mặt phải mất đến một canh giờ mới quay lại.
Lã Diên Mục mân mê tách trà trong tay, đôi mắt đen sâu thẳm như chứa cả bầu trời miên man u tối càng lạnh nhạt:
"Đích đến?"
"Là Kinh Thành!"
Không có gì đáng ngạc nhiên trong câu trả lời của Chu Thương Thành. Một đoàn người Tây Vực mang theo những thứ kỳ dị, ngoại trừ mong mỏi đích tới Vạn Uy thì không có khả năng khác.
Chu Thương Thành đảo mắt nhìn xung quanh. Từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài đánh giá khách trạm Tây Vực này một lượt.
Kế đến liền tới sát Lã Diên Mục hạ giọng phòng bị:
"Dựa theo Vương Gia phân phó, thuộc hạ đã đến 13 bến cảng. Đồng thời tính toán khả năng trọng lượng khoang chứa của thuyền so với mực nước, phát hiện ra tổng cộng hơn phân nửa thuyền rải đều các cảng có chêch lệch trọng lượng rất lớn."
Toàn thân Lã Diên Mục cứng đờ trong giây lát. Quân phiến trong tay hằn lên dấu ấn muốn cứa đứt da thịt lúc nào không hay. Hắn nâng mắt nhìn vệt nắng chói trên trời cao:
"Đã điều tra thứ trên thuyền?"
"Đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-menh-ta-nam-giu/2940083/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.