Colin lười biếng gục trên mặt đất phơi nắng, thân thể khổng lồ một nửa nấp bên trong sơn động rộng rãi khô ráo, nửa còn lại bại lộ dưới ánh mặt trời.
Ánh nắng ấm áp chiếu khắp trên người, khiến cho mí mắt rồng đánh nhau túi bụi suốt, hắn đánh cái ngáp thật to, cái cổ thon dài lắc lắc hai cái, mềm nhũn đặt lên thảm cỏ nhỏ mềm mại, bừa bãi cảm thụ sức sống của sinh mệnh.
A, cuộc sống bị Tử linh pháp sư nô dịch lúc trước quả thật đúng là cơn ác mộng mà, cái tòa Tháp Pháp Sư âm u ẩm thấp kia càng là Địa Ngục trong Địa Ngục, giờ hắn rốt cuộc đã thoát khỏi long sinh nô dịch, bước vào một tương lai mới tươi đẹp chói lọi rồi.
Mà nói lại, thì ra thủ pháp giải trừ nô ấn lại đơn giản như vậy, chỉ cần Tử linh pháp sư khắc xuống nô ấn bị giết chết, như vậy hắn có thể hoàn toàn thoát khỏi được rồi!
Nếu sớm biết như vậy, hắn nên xử luôn tên Russell kia mới đúng! Kết quả bởi vì bận tâm quá nhiều, ngược lại lại mất đi không ít cơ hội nhận được tự do, còn bị Tử linh pháp sư bắt nạt thành cái bộ dạng kia nữa chứ, thật là quá sức làm rồng tức điên mà!
Vốn đang cảm thấy cuộc sống hoàn toàn không có chút biến hóa làm rồng phát chán, nhưng so với cuộc sống cùng Russell vượt qua bao ầm ầm sóng triều, hắn rốt cuộc khắc sâu được rằng, trên thế giới này, cuộc sống bình yên mới là chính đạo.
Kể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-menh-dieu-linh-chi-hoa/3249889/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.