Khi Colin từ trong giấc ngủ say tỉnh lại, khoảnh khắc đó, hắn cho rằng mình vẫn còn đang nằm mộng.
Có điều giấc mộng này sao mà ly kỳ, mặc dù rằng trước kia hắn cướp đoạt không ít kim tệ vốn thuộc về loài người, hoặc là đủ các thể loại đá quý, nhưng đối với mấy vật nhỏ yếu ớt chỉ cần một móng vuốt là có thể đập chết này, hắn thật không có cảm tình gì.
Ngay cả con tin cũng có thể luôn luôn không cẩn thận búng chết, công chúa xinh đẹp động lòng người trong truyền thuyết chỉ cảm thấy thật om sòm, đối với Hoàng Kim Long thế này mà nói, khi nằm mơ mơ tới không phải là kim tệ đá quý, mà là một đống sâu nhỏ loài người lúc ẩn lúc hiện trước mắt, chuyện này có hơi vượt quá tưởng tượng rồi.
Lại càng không cần phải nói, mấy con côn trùng nhỏ loài người này thế nào mà... khổng lồ như vậy?
Colin chưa từng nghĩ tới sẽ có một ngày, thể tích của hắn và con người có thể đổi ngược lại, những con người hiện tại ở trước mặt hắn qua qua lại lại này, ai ai cũng có thể so với nhã gia phong cao(1) bậc nhất ở Long cốc, thẳng tắp cao ngất đến mức làm rồng nghẹn họng trân trối.
(1) phong cao: đỉnh núi cao/đỉnh cao; nhã: mẫu mực; gia: gia tăng (chẳng biết sao đây, trên google dịch là Hội nghị thượng đỉnh Jakarta)
Góc độ của rồng bị dao động một phát, hắn bị một bàn tay người nắm chặt lấy, vẻn vẹn lộ ra một phần ba toàn bộ thân hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-menh-dieu-linh-chi-hoa/3249884/chuong-7-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.