Những dịp như này, Hoắc Chấn Châu đang ngồi trong một góc, nhận được ánh mắt ra hiệu của ông cụ Hoắc, vội vàng bắt đầu màn giới thiệu.
Các ông lớn nghe xong gật đầu nói: “Quả thực rất tốt, có thể chống đỡ được áp lực của phương Tây, chàng trai trẻ tuổi này, thể hiện rất tốt”.
Ông cụ Hoắc cười nói: “Tôi cũng có ý đó, đối với những thanh niên trẻ tuổi có biểu hiện xuất sắc như vậy, nhân lúc mấy ông già chúng ta vẫn còn sống, bồi dưỡng bọn nhỏ một chút, tăng thêm gánh nặng cho bọn chúng, như vậy mới là kế hoạch có lợi cho hàng trăm năm sau”.
Lý Diệu Khang ngồi trong góc, nghe các ông lớn không ngừng khen ngợi Lý Thần, trong lòng âm thầm cười khẩy.
Nâng đi, nâng càng cao càng tốt, trèo càng cao ngã càng đau!
Hi vọng càng lớn thì áp lực đặt trên vai cũng càng lớn, Lý Thần mới hơn hai mươi tuổi, có thể gánh vác được trọng trách nặng đến mức nào?
Hơn nữa có rất người nhiều ngứa mắt cậu ta.
Ví dụ ở đây có hai ông lớn chỉ mỉm cười mà không nói gì.
…
“Chủ tịch, chỉ còn 30 giây nữa là tới thời gian rồi”.
Lữ Binh cung kính nói với Lý Thần.
Lý Thần gật đầu, khuyên nhủ: “Nhất định phải bắt đầu đúng giờ, không được thiếu một giây cũng không được phép thừa một giây”.
Lữ Binh vỗ ngực nói: “Chủ tịch đừng lo lắng, lúc trước chúng tôi đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-may-doi-doi/2372244/chuong-429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.