Chỉ như vậy thôi mà lời nói của Lý Thần cũng đã đủ khiến ông cụ Hoắc và Hoắc Chấn Châu kinh hãi rồi.
Bọn họ biết dã tâm của Lý Thần rất lớn nhưng không ngờ lại lớn như vậy.
Nếu là người khác đứng trước mặt họ nói như vậy thì chắc chắn họ sẽ cho rằng kẻ đó bị điên.
Lý Thần thì khác.
Cũng chỉ có Lý Thần mới được đãi ngộ như vậy.
Bởi vì họ đích thân nhìn thấy Lý Thần đã trở thành một người có địa vị tới ngày hôm nay từ một nhân vật nhỏ bé như thế nào.
“Nếu như cháu thành công, thì sao có thể chỉ trở thành tỷ phú Châu Á chứ, có khi còn có thể cạnh trạnh trở thành tỉ phú thế giới đấy”, Hoắc Chấn Châu cảm thán.
Lý Thần khẽ cười: “Đối với hư danh, cháu không bận tâm lắm, có điều cháu đợi có khả năng giành được địa vị đó thì nhất định sẽ giành”.
Ông cụ Hoắc cười: “Chuyện sau này để sau này nói. Có điều kế hoạch của cháu rất tốt. Đợi sau này, cần giúp đỡ gì cứ nói nhé”.
…
“Cuồng ngạo!”
Lâm Chính Bân đặt mạnh ly trà xuống bàn, huỵch toẹt ra hai từ.
Từ buổi tiệc tối quay về, sắc mặt Lâm Chính Bân chưa từng tốt lên chút nào. Người giúp việc trong nhà cũng không dám đến gần, chỉ dám né từ xa.
Lâm Lang Thiên đứng bên cạnh không lên tiếng
Thực ra là không dám lên tiếng.
Hắn đã tận mắt nhìn thấy Lý Thần và nhà họ Hoắc bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-may-doi-doi/2372199/chuong-451.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.