Sau đó anh đứng dậy nhìn Trịnh Khoát, nhẹ nhàng nói: “Ông chủ Trịnh, nhân viên này của ông còn có ích với chúng tôi, mấy ngày này ông tạm thời cho cậu ấy nghỉ ngơi, không cần phải làm việc, còn về tiền lương do chúng tôi trả, ông thấy thế nào?”
Trịnh Khoát vội vàng gật đầu, cúi người khom lưng nói: “Anh Lý nói gì vậy, cậu ta là nhân viên của tôi, đương nhiên tiền lương phải do tôi trả mới đúng, vì vậy anh tuyệt đối đừng nói như vậy nữa, tôi không dám nhận đâu”.
Nói xong, Trịnh Khoát nói với Triệu Đắc Trụ đang vui mừng: “Tiểu Triệu, mấy ngày này cậu nghỉ ngơi cho tốt, không cần cậu phải đi làm, đợi sau khi làm xong việc giúp anh Lý, tôi sẽ cho cậu làm quản lý ca, liệu mà làm cho tốt”.
Hạnh phúc ập tới quá bất ngờ, Triệu Đắc Trụ vô cùng vui mừng, vội vàng gật đầu đồng ý.
Sau khi ra khỏi quán bar, nhóm người Lý Thần lên xe rời đi, Trịnh Khoát nhiệt tình và lịch sự ra tiễn bọn họ.
Trên đường quay về khách sạn, Hoắc Hoàn Vũ cong môi nói: “Anh khách sáo thế với bọn chúng làm gì, xem cái tên họ Trịnh đó, rõ ràng là muốn bám chân anh đấy”.
Lý Thần nhẹ giọng nói: “Cách đối nhân xử thế đơn giản mà phức tạp, trước đó ông ấy làm việc giúp anh là do áp lực của Ngô Hồng Hà”.
“Nhưng nếu như anh thật sự coi người ta là ‘đàn em’ gọi tới gọi lui, ông ấy không phối hợp với anh, hoặc là khi xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-may-doi-doi/2372169/chuong-466.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.