Hoắc Hoàn Vũ tái mặt, đang định cầu xin thì bị Lý Thần nháy mắt nên nỗi ấm ức trong lòng lại phải ngậm trở lại.
Anh ta hậm hực một lúc rồi nặn ra một câu: “Con biết rồi ạ!”
Lúc này, nỗi uất hận của Hoắc Hoàn Vũ đối với Lâm Lang Thiên đã lên tới mức trước giờ chưa từng có.
Ông cụ gật đầu, cảm thấy hài lòng với kết cục như vậy.
“Hoàn Vũ, cháu nói xem, vừa rồi Lý Thần đã có biểu hiện như thể nào ở trong khách sạn”, ông cụ đột nhiên hỏi.
Hoắc Hoàn Vũ đè nén sự bực bội trong lòng, nhớ lại vẻ bá đạo của Lý Thần cùng với vẻ vô song không ai có thì bỗng cảm thấy kích động và lại trở nên đầy hào hứng.
Khi nghe Hoắc Hoàn Vũ thuật lại câu nói trận chiến này nhất định phải phân rõ sống chết thì ông cụ đập mạnh tay xuống ghế sô pha: “Được lắm!”
“Người trẻ nên có khí thế và sự bùng nổ như vậy! Lý Thần, cháu làm tốt lắm!”
Lý Thần cười nói: “Cháu sợ ông cho rằng cháu nói khoác đấy ạ”.
Ông cụ chỉ nói: “Cái gì mà nói khoác. Ông đã sớm nói rồi. Cháu sớm đã là liên minh của nhà họ Hoắc. Tương lai còn là cháu rể nữa, lúc cần mạnh mẽ mà lại yếu đuối thì có khi ông lại mắng đấy”.
Câu nói làm cháu rể khiến Lý Thần cảm thấy tim đập thình thịch.
Sự mập mờ giữa anh và Hoắc An Lan đã bị ông cụ phát hiện rồi sao?
Lý Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-may-doi-doi/2372139/chuong-485.html