Hoắc Hoàn Vũ ngoác miệng cười, nằm ra ghế và nói: “Ấy, chẳng phải là có mặt là để cho người khác nhìn sao?”
Đôi mắt Lâm Lang Thiên sắc lẹm, đang định lên tiếng thì Lâm Chính Bân thản nhiên bước tới.
Lâm Lang Thiên nghiến răng, cố gắng nén cơn uất ức và nuốt lại vào trong họng.
“Hoàn Vũ hôm nay tìm tới đây có việc gì không?”, Lâm Chính Bân thản nhiên hỏi.
“Tối nay muốn mời chú Lâm tới dự cơm tối”.
Hoắc Hoàn Vũ cung kính gọi chú Lâm nhưng biểu cảm thì không hề khách khí. Anh ta móc tấm thiệp màu vàng trong túi ra và vứt lên bàn trà.
Bầu không khí trong phòng khách trở nên đặc quánh trước động tác vô cùng ngông cuồng của Hoắc Hoàn Vũ.
Lâm Lang Thiên nhìn vẻ mặt cười toe toét của Hoắc Hoàn Vũ, chỉ cảm thấy lồ ng ngực sắp nổ tung.
“Hoắc Hoàn Vũ! Đây là Yến Kinh! Là nhà họ Lâm! Không phải ở Hồng Kông, càng không phải là nhà họ Hoắc! Trước mặt bố tôi, thái độ của anh phải tôn trọng chút!”, Lâm Lang Thiên tức giận nói.
“Tôi không tôn trọng chỗ nào?”, Hoắc Hoàn Vũ cong môi, lười biếng nói: “Con người tôi tính cách tùy hứng như vậy đấy, sao thế, anh thấy không quen à?”
Thịch thịch thịch thịch… Lâm Lang Thiên lúc này chỉ muốn đấm vào khuôn mặt đáng ghét của Hoắc Hoàn Vũ vài cái.
Bởi vì tức giận và ấm ức, khuôn mặt của Lâm Lang Thiên đỏ bừng lên, hắn đang cố gắng kìm nén rất khó khăn.
Mà nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-may-doi-doi/2372136/chuong-488.html