Nhan Bân đáp lại bằng một nụ cười hờ hững trên khuôn mặt.
Lý Thần cười nhẹ đáp: “Tôi thấy rất tốt mà. Vốn dĩ tôi nghĩ rằng đến khi phát triển bờ phía Nam xong, bên đây ánh đèn rực rỡ, nhưng bên bờ Bắc lại là một vùng hoang vu vắng vẻ, như vậy thì không cân đối cho lắm, bây giờ công ti của hai vị có thể chủ động phát triển bờ phía Bắc cũng là một chuyện tốt”.
“Cậu có thể nghĩ được như vậy thì tốt, nhưng tuyệt đối đừng nghĩ rằng chúng tôi tới đây là vì muốn nhắm vào ai, chúng tôi không có ý đó đâu”, Nhan Bân cười nói.
Lý Thần bật cười: “Đương nhiên là không rồi”.
Nhìn ba người bọn họ nói nói cười cười, lúc này, những người bên cạnh đều có thể ngửi ra được mùi thuốc súng nồng nặc ẩn chứa trong bầu không khí ôn hòa này.
Bao gồm cả Đường Thuận Lợi, toàn bộ người trong công ty bất động sản Thần Thanh đều nhìn Nhan Bân và Quan Chi Đống bằng ánh mắt không mấy thiện cảm.
Đây rõ ràng là bọn họ tới tranh giành việc kinh doanh, làm sao có thể có ý đồ tốt gì được chứ?
Bầu không khí cũng trở nên kỳ lạ.
Lúc này, người phụ trách chính quyền thành phố Thiển Hải tươi cười nói: “Sếp Lý, anh là một trong những doanh nhân trẻ có triển vọng ở tỉnh ta. Lần này sếp Nhan và sếp Bân từ Hỗ Thị tới nhìn trúng bờ phía Bắc sông Nam Lâm, hai bên nhất định phải hợp tác thật tốt”.
Lý Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-may-doi-doi/2372072/chuong-524.html