Chương trước
Chương sau


Nhan Bân đáp lại bằng một nụ cười hờ hững trên khuôn mặt.  

Lý Thần cười nhẹ đáp: “Tôi thấy rất tốt mà. Vốn dĩ tôi nghĩ rằng đến khi phát triển bờ phía Nam xong, bên đây ánh đèn rực rỡ, nhưng bên bờ Bắc lại là một vùng hoang vu vắng vẻ, như vậy thì không cân đối cho lắm, bây giờ công ti của hai vị có thể chủ động phát triển bờ phía Bắc cũng là một chuyện tốt”.  

“Cậu có thể nghĩ được như vậy thì tốt, nhưng tuyệt đối đừng nghĩ rằng chúng tôi tới đây là vì muốn nhắm vào ai, chúng tôi không có ý đó đâu”, Nhan Bân cười nói.  



Lý Thần bật cười: “Đương nhiên là không rồi”.  

Nhìn ba người bọn họ nói nói cười cười, lúc này, những người bên cạnh đều có thể ngửi ra được mùi thuốc súng nồng nặc ẩn chứa trong bầu không khí ôn hòa này.  



Bao gồm cả Đường Thuận Lợi, toàn bộ người trong công ty bất động sản Thần Thanh đều nhìn Nhan Bân và Quan Chi Đống bằng ánh mắt không mấy thiện cảm.  

Đây rõ ràng là bọn họ tới tranh giành việc kinh doanh, làm sao có thể có ý đồ tốt gì được chứ?  

Bầu không khí cũng trở nên kỳ lạ.  

Lúc này, người phụ trách chính quyền thành phố Thiển Hải tươi cười nói: “Sếp Lý, anh là một trong những doanh nhân trẻ có triển vọng ở tỉnh ta. Lần này sếp Nhan và sếp Bân từ Hỗ Thị tới nhìn trúng bờ phía Bắc sông Nam Lâm, hai bên nhất định phải hợp tác thật tốt”.  

Lý Thần nhìn người phụ trách khẽ cười nói: “Chúng ta đều là những người làm kinh doanh, tôi đương nhiên sẽ không từ chối bất kỳ việc nào có thể mang lại lợi ích cho tỉnh chúng ta”.  

Người phụ trách nghe xong hai mắt sáng lên, thuận thế nói: “Trước đây sếp Nhan và sếp Bân đề xuất một ý tưởng, đó là liên kết hai bờ Nam Bắc, xây dựng một cây cầu vắt ngang sông Nam Lâm. Không biết sếp Lý thấy ý kiến này như thế nào?”  

Lý Thần tán thưởng: “Chuyện tốt mà! Một khi cây cầu này được xây dựng và lưu thông, không chỉ kết nối được hai bờ Nam Bắc mà còn thúc đẩy nền kinh tế của bờ Bắc, chuyện tốt như thế này, đương nhiên là tôi đồng ý rồi”.  

Ngay khi những lời này được nói ra, vẻ mặt của tất cả mọi người đều trở nên kỳ quái.  

Bất cứ ai tinh ý đều có thể nhận ra rằng Nhan Bân và Quan Chi Đống đề xuất xây dựng dự án cầu nhằm chia sẻ lợi ích phát triển của bờ Nam sông Nam Lâm.  

Nguyên nhân bờ Bắc bị bỏ hoang chủ yếu là do sự tồn tại của sông Nam Lâm khiến cho một số quận, huyện ở bờ Bắc bị hạn chế sự phát triển.  

Kẻ ngốc cũng có thể nhìn ra được một khi dự án ở bờ Nam hoàn thành, nó chắc chắn sẽ trở thành trung tâm của tỉnh, trở thành niềm tự hào tuyệt đối so với tất cả các khu vực khác trong tỉnh.  

Một khi cây cầu được hoàn thành, vậy thì bờ Bắc ngồi im cũng được chia sẻ lợi ích của bờ Nam.   

Lý Thần đầu tư nhiều tiền như vậy nhưng lại để cho Quan Chi Đống và Nhan Bân kiếm được lợi nhuận một cách dễ dàng như vậy, làm sao có lý ấy được?  

Vì vậy việc Lý Thần phản đối dự án này, thậm chí còn lên tiếng một cách rất quyết liệt, Nhan Bân và Quan Chi Đống, thậm chí là người của chính quyền thành phố đều đã chuẩn bị sẵn tâm lý rồi.  

Nhưng Lý Thần bây giờ lại lên tiếng đồng ý luôn, lập tức khiến cho tất cả mọi người đều trở tay không kịp.  

“Sếp Lý, anh thật sự nghĩ như vậy sao?”, người phụ trách hỏi.  

Lý Thần cười nói: “Tôi là người của tỉnh

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.