Đây là một âm mưu khiến cho Lý Thần không thể tiến cũng chẳng thể lùi.
Nhưng Quan Chi Đống không ngờ rằng Lý Thần lại giải quyết mọi chuyện nhẹ nhàng như vậy.
Không đồng ý bỏ tiền thì thôi đi, một câu nói dời cây cầu ra cửa biển cách đây hơn 40 cây số thì cây cầu mà ông ta và Nhan Bân dày công xây dựng chẳng phải sẽ biến thành một trò cười sao?
Từ Hỗ Thị xa xôi tới làm một kẻ ngốc ban tặng phúc lợi cho người dân tỉnh?
Lời của Lý Thần vừa thốt ra, biểu cảm của Nhan Bân và Quan Chi Đống lập tức trở nên khó coi vô cùng.
Người phụ trách chính quyền cũng im lặng, anh ta không ngừng nhìn về phía hai người họ, dường như đã chờ đợi thái độ của họ.
Nhưng dù thế nào đi nữa, không thể phủ nhận rằng chiêu này của Lý Thần đã đánh một phát rất đau vào mặt Nhan Bân và Quan Chi Đống, đau đến tận xương tủy.
“Câu này thú vị đấy”.
Quan Chi Đống càng nghĩ càng tức, lạnh lùng nói một câu sau khi trầm mặc một hồi.
“Tiền cậu không bỏ, địa điểm cậu quyết định, hợp tác cậu không có bất kỳ tổn thất nào, vì sao phải nghe lời cậu? Trên đời này có lý lẽ đó à?”
Lý Thần nghe xong dửng dưng đáp lại: “Vậy các ông định xây dựng cây cầu đến lối vào bờ Nam của tôi, tôi còn phải vui vẻ chào đón các ông sao? Trên đời này làm gì có cái lý ấy?”
Quan Chi Đống tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-may-doi-doi/2372068/chuong-526.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.