Bên trong khách sạn.
Bụp!
Quan Chi Đống đập vỡ ly rượu, mặt đỏ bừng vì tức giận quá mức.
“Mẹ nó, thằng chó Lý Thần ấy, nghĩ bản thân là cái thá gì chứ!”
“Hai câu đó của nó là có ý gì chứ? Sống vô ích mấy chục năm? Một thằng nhãi hơn hai mươi tuổi mà dám nói ra câu như vậy sao?”
Nhan Bân nhìn Quan Chi Đống đang cáu kỉnh, nhẹ giọng nói: “Được rồi, lão Quan, ông tức giận như vậy thì có ích gì? Chiêu này của Lý Thần quả thực chúng ta chưa tính đến, ông có tức giận thế nào đi chăng nữa cũng không thể thay đổi được tính toán hôm nay của chúng ta, thua một bậc là sự thật”.
Quan Chi Đống cởi cúc áo sơ mi trên cùng, hít sâu một hơi, nói: “Chính vì như vậy nên tôi mới tức, thằng chó này dã tâm quá lớn!”
“Không sao, chỉ là chút thủ đoạn thôi. Ngay từ đầu chúng ta đã tính được rằng cậu ta sẽ không đồng ý xây cầu”.
Nhan Bân thản nhiên nói, trong mắt mang theo một tia giễu cợt ảm đạm: “Chúng ta vẫn theo kế hoạch ban đầu, dự án phát triển bờ phía Bắc sẽ lập tức khởi công. Ngoài ra, gây chút rắc rối cho việc xây dựng bờ phía Nam!”
“Chuyện bảo ông liên lạc thế nào rồi?”
Quan Chi Đống dường như nghĩ ra gì đó, lúc này mới kiềm chế cơn giận, nở nụ cười nói: “Nghe ngóng rồi, công ty đang cung cấp xi măng cho bất động sản Thần Thanh hiện giờ là công ty Hải Lạc của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-may-doi-doi/2372064/chuong-528.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.