Nhan Hạ nằm sạp ra đất, thở một cách khó khăn.
Anh ta với cái mồm đầy máu bỗng cảm thấy nửa khuôn mặt tê dại
Nhan Hạ ngước mắt nhìn về phía Lý Thần đang đi tới, anh ta bỗng bật cười.
Khoảnh khắc này dường như anh ta không còn sợ hãi và hoang mang nữa.
Miệng toàn máu, nụ cười của Nhan Hạ giống như một vết rách từ cái túi máu nhìn trông vô cùng khủng khiếp và rợn người.
“Lý Thần, mày có biết tao đã hối hận điều gì không? Tao hối hận là sao không ra tay sớm, không chơi người phụ nữ của mày, đúng là tiếc, mẹ kiếp!”
Câu nói khiến khuôn mặt Lý Thần không có biểu cảm bỗng trở nên tối sầm.
“Nhanh thôi, mày sẽ nhanh chóng hối hận nhiều hơn nữa, ví dụ như tại sao mày lại xuất hiện ở thế giới này”, giọng nói của Lý Thần lạnh thấu tâm can.
Nhan Hạ lật người, nằm ngửa ra đất, để mặc cho máu chảy ra, anh ta cười lớn, biểu cảm vô cùng bất cần và cuồng ngạo.
“Mày tới đi, có giỏi thì tới đi! Mày tưởng tao sợ mày chắc? Tao nói mày nghe, tao không sợ! Có giỏi, thì giết tao đi! Mày dám không?”
“Mày giết tao thì mày cũng sẽ phải đền mạng thôi!”
Dường như Nhan Hạ chắc rằng Lý Thần không dám giết mình nên cười lớn tiếng: “Mẹ kiếp mày cùng lắm chỉ dám đánh tao một trận, sau đó thì sao? Tao sẽ tìm được cơ hội thôi!”
“Đây là cái giá mày phải trả vì đã đắc tội với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-may-doi-doi/2371999/chuong-561.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.