“Kế hoạch của cháu thực ra không phức tạp, có thể thành công là hoàn toàn dựa vào việc nắm được điểm yếu trong tính cách của Vạn Thủ Cường. Kết cục này, đối với người từng trải mà nói thì chẳng có gì là cao minh cả”. 
“Nhưng khó nhất là dựa vào hoàn cảnh hành động. Kế hoạch này cháu thiết kế riêng cho Vạn Thủ Cường, để hắn không phát hiện ra còn khó, đẹp, đúng thật là quá đẹp!” 
Tô Đông Thăng khen ngợi. 
Trước đây ông ấy chỉ cảm thấy hài lòng với Lý Thần nhưng luôn cảm thấy dù sao Lý Thần vẫn còn trẻ, vẫn cần phải tôi luyện thêm. 
Nhưng không ngờ là những việc mà Lý Thần làm đã vượt qua cả ông ấy từ lâu rồi. 
Tô Đông Thăng vừa cảm thán vừa vui mừng, cảm giác đúng là ông trời đối xử với mình không tệ, mang tới một Lý Thần – một cậu con rể chẳng có gì phải soi xét. 
Lý Thần cười: “Thực ra cũng chỉ là một chút trò vặt vãnh mà thôi ạ. Muốn có hiệu quả trong thời gian ngắn thì đành phải làm chuyện bất thường. Nhưng dù sao cũng chỉ là trò vặt nên chẳng có gì đáng để tự hào ạ”. 
Thế nhưng Tô Đông Thăng lại lắc đầu: “Điều này thì cháu sai rồi. Bất luận là cách gì, có đôi khi đạt được mục đích mới chính là tiêu chuẩn duy nhất”. 
“Có ông vua nào lên tới đỉnh vinh quang mà không giẫm lên xương cốt chứ? Chỉ có điều tới khi đó người ta chỉ nhìn thấy ánh sáng huy hoàng của người đó còn lại mấy ai so đo về quá trình thành công của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-may-doi-doi/1069486/chuong-399.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.