Lý Thần đẩy cửa, quay đầu lại liếc mắt nhìn hai anh em Ngô Giang Hải và Ngô Hồng Hà đang rất tức giận một cái.
“Ấu trĩ”.
Nói xong liền rời đi.
Căn phòng bao sang trọng trong nháy mắt trở nên trống trải, chỉ còn ai hai anh Ngô Hồng Hà và Ngô Giang Hải đứng trong phòng bao lộn xộn bừa bãi này.
Ngô Hồng Hà nhìn khuôn mặt đầy máu thảm hại của Ngô Giang Hải liền rút vài chiếc khăn giấy ra cho anh trai mình, nói nhỏ: “Anh, lau vết máu trên mặt trước đã, có cần tới bệnh viện không?”
Lúc này, Ngô Giang Hải mới cảm nhận được nỗi đau đang bùng cháy trên cơ thể và trên mặt mình.
“Mẹ nó nữa…”, Ngô Giang Hải lau vết máu, tức đến mức hai mắt đỏ au lên.
Lý Thần đẩy cửa, quay đầu lại liếc mắt nhìn hai anh em Ngô Giang Hải và Ngô Hồng Hà đang rất tức giận một cái.
“Ấu trĩ”.
Nói xong liền rời đi.
Căn phòng bao sang trọng trong nháy mắt trở nên trống trải, chỉ còn ai hai anh Ngô Hồng Hà và Ngô Giang Hải đứng trong phòng bao lộn xộn bừa bãi này.
Ngô Hồng Hà nhìn khuôn mặt đầy máu thảm hại của Ngô Giang Hải liền rút vài chiếc khăn giấy ra cho anh trai mình, nói nhỏ: “Anh, lau vết máu trên mặt trước đã, có cần tới bệnh viện không?”
Lúc này, Ngô Giang Hải mới cảm nhận được nỗi đau đang bùng cháy trên cơ thể và trên mặt mình.
“Mẹ nó nữa…”, Ngô Giang Hải lau vết máu, tức đến mức hai mắt đỏ au lên.
“Bây giờ rắc rối này mày hay anh có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-may-doi-doi/1069424/chuong-337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.