Mạnh Quốc Đàm rùng mình, ánh mắt vô cảm của Lưu Quân khiến ông ta ớn lạnh sống lưng.
“Đừng có qua đây, anh đừng có qua đây!”
Mạnh Quốc Đàm hét lên, quay đầu định bỏ chạy.
Nhưng chỉ vừa mới xoay người, cổ ông ta đột nhiên bị siết chặt sau đó cả người như bay lên, ông ta bị Lưu Quân túm lấy cổ áo ném tới trước mặt Lưu Quân.
Bụp một tiếng.
Nằm rạp trên đất như một con chó.
Khuôn mặt của Diêu Chí Quân khẽ co giật, ông ấy cảm thấy đau thay cho Mạnh Quốc Đàm.
Mạnh Quốc Đàm cảm thấy các cơ quan nội tạng của mình bị đập nát dữ dội, dạ dày bị đè nén khó chịu vô cùng.
Ông ta cố gắng đứng dậy, nhưng cơ thể không còn chút sức lực, cố gắng ngẩng đầu lên nhưng chỉ nhìn thấy đôi giày da của Lý Thần.
Mạnh Quốc Đàm rùng mình, ánh mắt vô cảm của Lưu Quân khiến ông ta ớn lạnh sống lưng.
“Đừng có qua đây, anh đừng có qua đây!”
Mạnh Quốc Đàm hét lên, quay đầu định bỏ chạy.
Nhưng chỉ vừa mới xoay người, cổ ông ta đột nhiên bị siết chặt sau đó cả người như bay lên, ông ta bị Lưu Quân túm lấy cổ áo ném tới trước mặt Lưu Quân.
Bụp một tiếng.
Nằm rạp trên đất như một con chó.
Khuôn mặt của Diêu Chí Quân khẽ co giật, ông ấy cảm thấy đau thay cho Mạnh Quốc Đàm.
Mạnh Quốc Đàm cảm thấy các cơ quan nội tạng của mình bị đập nát dữ dội, dạ dày bị đè nén khó chịu vô cùng.
Ông ta cố gắng đứng dậy, nhưng cơ thể không còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-may-doi-doi/1069397/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.