Lý Thần bật cười: “Mọi người làm vật liệu xây dựng, tiền mặt lưu động đều dựa vào vay ngân hàng và nợ hàng hóa để cầm cự đúng không?”
Triệu Hùng gật đầu: “Đúng vậy, thường thì chúng tôi sẽ kết toán 40%, phần còn lại trả theo tuần. Phần này chiếm một nửa nguồn tiền mặt của chúng tôi. Một nửa còn lại là vay ngân hàng để duy trì.
“Làm tốt việc của ông. Ngày mai, sẽ không còn bất kỳ ngân hàng nào ở Tân Hải cho công ty Tiền Trình vay tiền nữa. Hơn nữa số tiền mà họ đã vay thì chắc chắn ngân hàng sẽ giục đòi lại”.
Lý Thần nói xong bèn tắt máy, mặc kệ Triệu Hùng kinh ngạc tới mức nào.
Lúc này, Tiền Thế Minh nhìn Lý Thần với da đầu tê dại.
Lý Thần muốn giết chết toàn bộ gia đình anh ta sao?
“Mày, mày đã làm gì? Mày gọi cho ai vậy?”, Tiền Thế Minh run rẩy nói.
“Cả cái Tân Hải này, ai hi vọng công ty Tiền Trình của các người chết nhất?”, Lý Thần thản nhiên hỏi.
Tiền Thế Minh sợ hãi, tức giận nói: “Rốt cuộc chúng mày đã làm gì?”
Lý Thần chẳng thèm quan tâm tới Tiền Thế Minh.
Bởi vì Trịnh Hoài Hiền đã tới.
Khi nhận được điện thoại của Trịnh Mộ Kiếm thì Trịnh Hoài Hiền đang bàn bạc đối sách với những người anh em trưởng bối trong gia tộc.
Toàn bộ đơn hàng của xưởng tàu đều bị hủy. Phía bên HongKong hầu như không cho bọn họ cơ hội làm rõ. Chuyện lớn như vậy Trịnh Hoài Hiền muốn ém cũng không thể ém được.
Nội bộ kinh doanh của gia tộc có mối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-may-doi-doi/1069356/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.