🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nghĩ tới việc kinh doanh của gia tộc, nghĩ tới ánh mắt đoạn tuyệt tàn nhẫn của bố trước khi Trịnh Mộ Kiếm bước ra ngoài thì cơ thể hắn tức tới mức run rẩy.

Lý Thần thản nhiên nhìn hắn và cũng không nói gì.

Một lúc lâu sau khi nghiến răng, Trịnh Mộ Kiếm chậm rãi cúi đầu và gập đầu gối.

Bụp.

Hai đầu gối của Trịnh Mộ Kiếm đập xuống đất phát ra âm thanh nặng nề.

“Cô Tô, tôi sai rồi, cầu xin cô tha thứ”.

Trịnh Mộ Kiếm cúi đầu, lên tiếng.

“Nói nhỏ quá, không nghe thấy”.

Trịnh Mộ Kiếm coi như không để bụng, ngẩng đầu lên với đôi mắt đỏ như máu và gầm lên: “Cô Tô, tôi sai rồi, cầu xin cô tha thứ!”

Lý Thần cười rồi quay về chỗ ngồi và nói giọng thản nhiên:"Cút đi!”

Hai tay Trịnh Mộ Kiếm đặt lên đùi, từ từng đứng dậy và nhìn hai người bọn họ với đôi mắt oán hận tới tột cùng rồi quay người lao ra khỏi căn phòng.

“Lý Thần, e rằng hắn sẽ không bỏ qua đâu”, Tô Vãn Thanh đặt điện thoại xuống nói với Lý Thần: “Vừa rồi chúng ta làm có quá đáng không?”

“Chắc chắn là không. Vừa rồi ánh mắt của hắn như muốn ăn tươi nuốt sống mình và cậu”, Lý Thần gật đầu, một cậu chủ của một gia tộc như vậy không phải là anh chưa thấy bao giờ.

Không phải Hà Chí Thành cũng như hắn sao? Vậy mà giờ Hà Chí Thành còn không bằng cả một con chó.

“Vậy hắn có làm ra những việc mất đi lý trí không?”, Tô Vãn Thanh hỏi.

Lý Thần cười thản nhiên, nói với vẻ ý vị:

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-may-doi-doi/1069346/chuong-259.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.