Bây giờ đừng nói là thân phận của Hoắc An Lan, Lý Thần cũng là nhân vật nức tiếng ở Hồng Kông! Hai người này, tư thế này! Nếu như để đám paparazzi chụp được, trên bản tin ngày mai, không chừng tên con của hai người, bọn họ cũng nghĩ hộ luôn rồi.
“Trời ** má, em gái à, em tự trọng chút đi! Liêm sỉ rớt đâu hết rồi!”
Hoắc Hoàn Vũ hoang mang nói, đồng thời ánh mắt quét quanh bốn phía, sợ rằng cảnh này sẽ thu hút sự chú ý của người khác.
Hoắc An Lan mặc kệ anh ta, tiếp tục vùi mặt vào lưng của Lý Thần, sau đó run rẩy nói: “Tôi biết rằng anh đã có bạn gái, nhưng mà… tôi cũng có quyền theo đuổi hạnh phúc”.
“Đúng vậy”, Lý Thần gật đầu, trên mặt lộ ra một nụ cười khổ.
“Nói với cô ấy, hãy chuẩn bị đi”.
Lý Thần: “…”
Hoắc Hoàn Vũ: “Trời!”
Hoắc An Lan không nói tiếp nữa mà buông lỏng hai tay ra.
“Đi kiểm tra an ninh đi”, Hoắc An Lan nói.
Lý Thần cười nhẹ rồi bước đi.
Từ đầu đến cuối, anh không hề ngoảnh đầu lại.
Cũng không nhìn thấy khuôn mặt đỏ bừng như hạt gấc của Hoắc An Lan.
Người đẹp e thẹn trước làn gió thoảng qua, lấn át hương thơm của thành phố Cảng…
Mãi cho khi Lý Thần biến mất trong tầm mắt, Hoắc Hoàn Vũ mới quay ra nhìn Hoắc An Lan bằng ánh mắt vô cùng kỳ quái.
“Đi thôi”.
Hoắc An Lan lập tức khôi phục lại biểu cảm bình thản nghìn năm không đổi của mình.
“Anh lo mà học hỏi cho cẩn thận, nhận được sự đồng ý của bố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-may-doi-doi/1069325/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.