"Nói hay lắm".
Tô Đông Thăng thấy Lý Thần có thành tựu như vậy mà còn khiêm tốn dè dặt thế, khí chất cùng đầu óc đó không phải thứ người thường có thể có được, cho nên trong lòng càng thêm hài lòng với Lý Thần.
"Việc của cháu ở đây đã xong rồi, chú sẽ làm nốt phần việc còn lại. Lần này nhà Hà lỗ nặng, phải thừa thắng xông lên cắn cho chúng một phát mới được".
Tô Đông Thăng ngạo nghễ nói, thân là người giàu nhất ở tỉnh, Tô Đông Thăng chưa bao giờ là người chịu nhận thua thiệt.
Bây giờ vấn đề tiền bạc nghiêm trọng nhất của tập đoàn đã được giải quyết, đã đến lúc ông ấy trả đũa rồi.
Lúc này, Hà Chí Thành đang ngồi trong phòng, sắc mặt tái nhợt, ba thương nhân tài chính đã bị anh ta đuổi đi.
Hà Chí Thành cả người mềm nhũn, không ngừng nhớ lại toàn bộ sự việc xuyên suốt hai ngày nay, cuối cùng xác định được đối phương quả thực đã gài bẫy mình.
Đáng tiếc là anh ta còn ngu ngốc lao đầu vào.
Một ngọn lửa tức giận hừng hực bùng lên, Hà Chí Thành nắm lấy bàn phím trên tay, hung hăng nện vào máy tính, gầm lên như dã thú.
Đúng lúc này, điện thoại di động của anh ta vang lên.
Nhìn thấy cuộc gọi đến là Hà Thế Vinh, bố của anh ta, tay Hà Chí Thành run run trả lời cuộc gọi.
"Bố, con thua rồi…"
Giọng Hà Chí Thành run run.
Đầu dây bên kia im lặng một lúc, rồi lạnh lùng nói: "Gia tộc bây giờ đang rất tức giận. Chuyện này phải có người chịu trách nghiệm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-may-doi-doi/1069143/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.