Edit: Đậu
Beta: Bentoneko
"Đi vào."
Diệp Cẩn đang nghi hoặc với hành động thần thần bí bí của Diệp Thu thì chợt thấy phía trước lóe ra ánh sáng, khi ánh sáng tắt thì phát hiện mình đang đứng ở một địa phương xa lạ.
Trước mắt là đồng lúa mênh mông cùng vườn rau, xa xa là trâu bò dê đang nhàn nhã ăn cỏ xanh, phía sau là một tiểu viện.
Dù là người có khuôn mặt nghìn năm không đổi sắc như Diệp Cẩn cũng phải lộ ra sắc mặt kinh ngạc.
"Đây là tùy thân không gian của em". Diệp Thu cố gắng che giấu giọng nói đắc ý của mình lại nhưng khóe miệng cong cong đã bán đứng cậu.
"Còn không có hoàn toàn chuẩn bị tốt, trước tiên để em mang anh nhìn xem". Diệp Thu kéo tay Diệp Cẩn, đưa hắn đi vào viện.
Trong viện có rất nhiều hoa, muôn màu muôn sắc, đi dọc theo hàng đá cuội là vào đến nhà, trong phòng được bố trí bàn trà, sofa, bàn ghế, rất là ấm áp, toilet cũng được bố trí thiết bị hiện đại, lầu hai là thư phòng với nhiều loại sách, đa số là sách nấu ăn cùng sách nông nghiệp, giường ngủ rất lớn, nhìn qua rất mềm mại thoải mái, trên ban công có hai ghế nằm, một cái bàn nhỏ cùng mấy bồn hoa lan, nhìn rất lịch sự tao nhã.
Vừa lòng gật đầu, Diệp Cẩn từ ban công nhìn ra phương xa, nói: "Không tồi, nhưng không được để ai khác biết".
Diệp Thu không che dấu được nụ cười, nói: "Tất nhiên rồi! Em chỉ nói cho anh, phía dưới còn có kho hàng, đi xem không?"
Diệp Cẩn gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-mai-ben-em/220851/chuong-4.html