Edit: Đậu
Beta: Bentoneko
"Diệp Cẩn!"
"Diệp Thu bật dậy, đầu đầy mồ hôi lạnh, hít thở từng ngụm từng ngụm. Mờ mịt đánh giá bốn phía, là phòng của mình, "Này... Đây là làm sao vậy?"
Mở di động ra, hiện ra lại là ngày 28 tháng 6!
Cau mày nhớ lại, cậu chỉ nhớ rõ sau động đất mình ở lại trường học hỗ trợ cứu viện, sau đó, sau đó chính là gặp được tang thi, Diệp Cẩn bỗng nhiên xuất hiện, bị tang thi làm bị thương, rồi tự sát...
Nhưng mà chuyện sau đó thì sao ? Vì sao cậu không nhớ rõ ?
Nhắm mắt lại, nổi lên trong lòng là đau đớn rét lạnh đến thấu xương, phẫn nộ, hít thở không thông, tuyệt vọng.
Còn có tử vong.
Cậu đã chết sao?
Nhưng mà hiện tại lại là xảy ra chuyện gì ? Mơ sao ? Không có khả năng, cái loại sợ hãi này, cái loại hình ảnh này, cái loại đau đớn này, không có khả năng là mơ...
Sờ sơ ngực, vì sao cậu có cảm giác tim đập có chút nhanh ?
Đúng rồi ! Diệp Thu đột nhiên nhớ tới thời điểm cuối cùng hình như có một ánh sáng chói mắt phát ra ở trước ngực chính mình, vị trí kia tựa hồ là... Mẹ lưu cho mình khối ngọc kia !
Diệp Thu cởi bỏ áo ngủ, khối ngọc mà mình vẫn mang ở trên người lại không thấy, nhưng phía dưới xương quai xanh lại hiện lên một ấn ký lớn bằng móng tay, vội vàng đi vào phòng tắm nghĩ nhìn xem rốt cuộc là cái gì, không nghĩ tới vừa mới vào phòng tắm liền trượt chân về phía bồn tắm.
Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-mai-ben-em/220849/chuong-2.html