Edit: Shuri
Beta: Sâu
Dụ Thụ đứng dưới vòi hoa sen, nước ấm từ đỉnh đầu chảy xuống, xua đi hàn khí trên người, ấm áp đến muốn khóc.
Hắn trước kia chưa từng nghĩ tới, có một ngày bản thân bởi vì được tắm nước ấm mà cảm thấy hạnh phúc đến thế.
Thâm tâm bị dày vò lâu như vậy, rốt cuộc vào lúc này, hắn có thể thoáng thả lỏng được một chút.
Thời điểm Diệp Thu vừa mang người xông vào biệt thự, Diệp Đông và Vương thẩm đã đợi hồi lâu.
Lúc cậu chạy đi chỉ nói ra ngoài có việc, hai người không kịp hỏi nhiều, đành phải chờ đợi trong lo lắng. Hiện tại nhìn cậu mang về hai người trông chật vật không chịu nổi, quả thật phi thường kinh ngạc.
Diệp Thu nhìn ra nghi hoặc trong mắt họ, nhưng không kịp nói gì, chỉ vội nói với Vương thẩm, "Vương thẩm, thẩm mang Dụ Thụ đến phòng tắm giúp hắn tắm rửa cho đệ đệ đi, đứa nhỏ này có khả năng bị bệnh."
Vương thẩm từ lúc đầu mới nhìn thấy đứa nhỏ kia liền đau lòng, đứa bé nhỏ như vậy, nhìn xem, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, là bị lạnh quá rồi đi!
Dụ Thụ cười cười cảm kích đối với Diệp Thu, đi theo Vương thẩm vào phòng tắm.
Trong lòng hắn cũng có rất nhiều nghi vấn, nhưng điều đó còn không so được với em trai hắn, Tiểu Ngư vốn đã chịu tra tấn, lại gặp mưa lớn, dị năng cạn kiệt, nếu không được tắm nước ấm, thân thể e là chịu không nổi.
Diệp Thu làm bộ không thấy nghi hoặc của Diệp Đông, cậu cũng là không biết nên nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-mai-ben-em/1116513/chuong-38.html