Vẽ vẽ vạch vạch trên bản đồ, Diệp Thu cảm thấy vạn phần may mắn vì lúc ấy mình đã mua bản đồ của từng địa phương.
Có vài thành trấn đã được quân đội dọn dẹp, Diệp Thu dựa theo tin tức của căn cứ rồi vạch trên bản đồ, miễn cho lúc đó không biết đường chạy một hồi.
Lãnh đạo căn cứ N thị tương đối có quyết đoán, đại bộ phận các công trình chung quanh căn cứ đều bị phá hủy, không những tang thi không thể ẩn nấp mà còn làm cho tầm nhìn càng thêm trống trải. Hơn nữa cách một tuần quân đội sẽ phái binh lính dọn sạch tang thi vây lại đây.
Cách căn cứ ngày càng xa, tang thi trong phạm vi tầm mắt cũng càng ngày càng nhiều, may mà đại bộ phận vẫn là tang thi chưa tiến hóa, tứ chi co rút gào thét ở trong bóng tối.
Nơi bọn họ muốn đi chính là trấn nhỏ cách căn cứ khá xa, không còn cách nào khác, gần căn cứ đều bị quân đội hoặc người sống sót khác thanh trừ sạch sẽ. Cái thôn kia vô cùng nhỏ, đường cũng không dễ đi, cho nên hiện tại còn chưa có bị "càn quét".
Lái gần hai giờ, bọn họ mới đến nơi.
Chỉ có bốn người, bọn họ đương nhiên không có vọng tưởng trong khoảng thời gian ngắn có thể thanh trừ hết tang thi bên trong, mục đích đến đây hôm nay chủ yếu là luyện tập, thu thập vật tư chỉ là thứ yếu.
Thôn nhỏ thật hẻo lánh, gần với núi, dân cư trong thôn cũng chỉ có hơn một vạn người, ít hơn so với các thôn lớn, công tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-mai-ben-em/1116503/chuong-28.html