Edit: Đậu
Beta: Sâu
"Anh". Diệp Thu thu lại tâm tư, nhìn biển khơi, trong mắt mang theo ý cười, có chút cảm khái, "Anh xem, thật xinh đẹp!"
Diệp Cẩn đi đến bên người cậu, thân thể thẳng tắp giống như cọc tiêu, "Ừm, đẹp thật!"
"..." Lúc nói đẹp thì cũng đừng có nhìn em chứ!
Có chút ngượng ngùng trừng mắt liếc hắn một cái, nhưng lại chạm đến một đôi mắt thâm thúy, giống như mặt hồ sâu, nhìn không thấy đáy.
Đồng tử ánh lên bộ dáng ngốc lăng của cậu, Diệp Thu lập tức hoàn hồn, vội vàng thu hồi tầm mắt nói: "Em đi tắm rửa."
Nói xong không đợi Diệp Cẩn phản ứng liền vội vàng chạy vào phòng phòng tắm, vào không gian.
Ôm ngực ngã trên cỏ, Diệp Thu rối rắm cắn môi.
Làm sao bây giờ? Cảm xúc ngày càng khó khống chế! Lỡ như một ngày nào đó bị phát hiện thì sao?
Nhưng mà mình còn chưa nghĩ biện pháp làm Diệp Cẩn thích mình.
Buồn bực ngắt cỏ, Diệp Thu cảm thấy chính mình thật sự là rất bi kịch.
Yêu một người đàn ông thì không nói, mà người đàn ông kia lại là anh trai của cậu!
Nhưng lại là anh trai mặt than!
Diệp Cẩn thật sự sẽ yêu một người sao?!
Trời ạ!
Diệp Cẩn vừa tắm rửa trở về, nhìn nhìn thời gian, phát hiện đã qua một giờ, bình tĩnh nhìn nắng chiều sắp rơi xuống, xoay người đi đến cửa phòng tắm.
"Cốc cốc." Diệp Cẩn gõ cửa, "Diệp Thu, đi ra!"
"Đến đây." Tiếng bước chân dồn dập vang lên, cửa bị mở ra, một cái đầu ướt sung lộ ra.
"He he..." Diệp Thu sờ tóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-mai-ben-em/1116497/chuong-22.html