Sáng sớm chủ nhật, xe của Hải Long đã đỗ trước cửa nhà Thanh Huyền.
Như một show trình diễn thời trang, Tiêu Mỹ và Thanh Huyền trong hai bộ váy thướt tha, cái mũ vành nón rộng, cái kính râm che mát, vô cùng yểu điệu thục nữ bước ra.
Hải Long khóe miệng giật giật, nhất thời quá sốc trước "màn trình diễn" vừa rồi mà không biết nói gì cả.
- Hây chàng trai, đã khiến chàng phải đợi lâu rồi! - Thanh Huyền tay tháo kính râm, mặt hất lên trời đầy kiêu ngạo.
Hải Long ho một cái, tay vỗ ngực tự trấn an mình. Lạy chúa, cậu vừa xem cái quỷ quái gì vậy???
- Chúng mày định gây ung thư mắt người ta à??? - Cậu gắt - Làm ơn bình thường hộ tao!
- Này Hải Long, mày thực sự chẳng có khiếu hài hước nào à? - Tiêu Mỹ hỉ mũi, nhăn mặt hỏi.
- Thế chúng mày muốn ở đây diễn tiếp cái trò điên kia hay lên xe và đi tới công viên?
- Ơ làm gì mà gắt? - Thanh Huyền mở to mắt, rồi lại cười cười mở cửa xe Hải Long mà vào - Bọn này đi chứ, đi chứ...
Hội Tiêu Mỹ tới công viên lớn của thành phố. Chỗ này thật tuyệt vời à nha! Có thể hình dung như thế này: nếu từ phía cổng vào thì bên tay trái là một khu rừng - tất nhiên chỉ là một khu từng nhân tạo - trong khu rừng ấy, ta sẽ bắt gặp rất nhiều loài vật từ hiền cho tới dữ. Bên tay phải là một chiếc cầu thang thật lớn dẫn xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-luon-yeu-cau/2404961/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.