Editor: Waveliterature Vietnam
Thật ư!?
Thỏ trắng bỗng trở nên lo lắng. Mỗi ngày, liệu thỏ trắng có phải chịu đựng những hành động như vậy, đã vậy có thể còn nhiều lần nữa ư?
"Cái đó... ngoại trừ dái tai và cổ được không ạ?"
"Ồ... anh vẫn có thể hôn em ở một nơi khác." Trịnh Thành Tử khẽ mỉm cười, rồi đưa những ngón tay mảnh khảnh nhẹ nhàng kéo cổ áo len của thỏ trắng, xương quai xanh ở ngay trên xương đòn nhỏ và thanh tú của thỏ trắng: "Ở đây cũng ổn này..."
"Ở mọi nơi luôn ư!" Thỏ trắng nhìn chằm chằm.
"Chà, anh có thể làm bất cứ điều gì ở nơi nào mà." Trịnh Thành Tử rất bình tĩnh trả lời thỏ trắng.
...
Thỏ trắng hơi bối rối.
Không lẽ làm bạn gái thì sẽ đều phải mỗi ngày như vậy ư...
"Vì vậy, em phải suy nghĩ thật kỹ." Trịnh Thành Tử đứng thẳng lên và đặt hai tay ra nơi khác "Nếu em làm bạn gái của Sách Đồng Học thì mỗi ngày em sẽ phải chịu đựng những hành động như vậy... "
"..."
Thỏ trắng đột nhiên cảm thấy rùng mình khi nghe Trịnh Thành Tử nói.
"Không, không chịu đâu!" Thỏ trắng lắc đầu hết lần này đến lần khác, từ nhỏ đến lớn thì với thỏ trắng chỉ có một người có thể gần gũi như vậy, không ai ngoài Trịnh Thành Tử.
"Ừm." Trịnh Thành Tử nhìn phản ứng của thỏ trắng với sự hài lòng, nhưng đôi mắt cậu lại nhìn sâu vào đôi môi hồng của thỏ trắng.
Nó là một đôi môi mỏng manh đầy ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-luon-thich-em/2795654/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.