Lê Ninh Tuấn có thể nhìn ra được sự lo lắng trên gương mặt của Cố Vũ Huyên, anh cười nhẹ với mẹ của mình, trả lời: “Vâng, con và cô Cố đây đã từng gặp nhau ở Mỹ.”
Cố Vũ Huyên thở phào một hơi, ánh mắt nhìn Lê Ninh Tuấn đầy cảm kích, cô không keo kiệt mà phát cho anh một tấm thẻ người tốt.
Hai bên gia đình biết anh và cô đã quen biết nhau từ trước thì càng vui vẻ, cố gắng kéo mối quan hệ của hai người lại gần nhau hơn, ghép đôi vô cùng nhiệt tình. Lê Ninh Tuấn từ đầu đến cuối đều lãnh đạm, thỉnh thoảng đáp vài ba câu, ngược lại với anh là Cố Vũ Huyên lại rất vui vẻ trò chuyện với mọi người, rất nhanh đã có thể thoải mái trò chuyện với mẹ chồng tương lai.
Chỉ với một bữa cơm đã bàn xong xuôi chuyện kết hôn giữa Lê Ninh Tuấn và Cố Vũ Huyên, hôn lễ được định vào tháng sau, ngày mốt hai người sẽ đi thử đồ cưới rồi chụp hình cưới, chọn địa điểm tổ chức hôn lễ, tất cả phải hoàn thành trong nửa tháng. Chủ tịch Lê thật không hiểu tại sao lại phải gấp gáp đến như vậy, hỏi mẹ anh thì nhận được câu trả lời như thế này: “Mẹ đi xem thầy rồi, thầy bảo nếu tháng sau mà không cưới thì phải đợi năm sau mới cưới được.”
Lê Ninh Tuấn không còn lời nào để nói với mẹ của mình nữa, ăn cơm xong anh bị mẹ bắt phải đưa Cố Vũ Huyên đi chơi, anh một chút hứng thú cũng không có nhưng nếu đã đồng ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-luon-la-em/2980140/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.