Kiều Yến Nhi không còn lời nào để nói với Cố Vũ Khánh nữa rồi, cô mặc kệ không để ý tới cậu nữa, một thời gian nữa Cố Vũ Khánh thấy không có kết quả sẽ thất vọng, bỏ cuộc thôi.
Cô Kiều đến phòng bệnh đẩy nhẹ cửa đi vào, Cố Vũ Khánh cũng bước vào ngay sau đó, cậu thấy mọi người đều có mặt đông đủ thì lên tiếng: “Sao mọi người lại có mặt đông đủ thế ạ? Cha mẹ! Không phải hai người đã về nói tới trưa mới vào thăm anh rể sao? Phải rồi, chị hai đâu rồi ạ?”
Bùi An Khuynh nhìn con rể của mình lắc đầu ngao ngán thở một hơi thật dài cất giọng đáp lại con trai: “Anh rể của con lần này chơi ngu rồi khi không lại giả vờ mất trí nhớ trêu chị hai con, bây giờ chị của con tức giận bỏ đi mất rồi, mọi người có mặt để cùng nhau suy nghĩ cách dỗ dành chị con.”
“Sao ạ? Giả vờ mất trí?” Cố Vũ Khánh mở to hai mắt kinh ngạc nhìn anh rể, nhìn bề ngoài lạnh lùng, nghiêm túc như thế không ngờ lại dám chơi trò này, chị của cậu hiếm khi tức giận mà một khi đã tức rồi thì dỗ dành xỉu luôn cũng chưa hết giận, cậu Cố bây giờ không biết là nên trách anh rể của mình nghịch dại hay nên thương anh rể vì sắp phải dỗ dành chị gái cậu.
Lê Ninh Tuấn cùng mọi người nghĩ đủ cách nhưng lại thấy mấy cách đó không ổn, cuối cùng mọi người bỏ cuộc không suy nghĩ nữa đành để anh tự mình cứu mình, chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-luon-la-em/2979753/chuong-46.html