“Ai ai ai, Thời Viễn mau đứng lên, lão nhân kia sắp tới.”
Thời Viễn đang ngủ say, bị một trận âm thanh này làm cho giật mình.
“Trình Mộ, xảy ra chuyện gì?”
Thời Viễn lập tức ngồi dậy, nhưng đôi mắt còn chưa mở.
“Thời Viễn ngươi muốn chết a! Tuy rằng Vương gia chúng ta có chút ngốc nhưng ngươi cũng không có thể trực tiếp kêu tên a! Hơn nữa còn là ở trên giường!”
Thanh âm người kia mặc dù ép tới rất thấp, nhưng ngữ khí của hắn vẫn là rống, hơn nữa trong đầu hắn đã nhanh chóng bạo lật.
Vương gia.
Vương gia?
Vương gia!
Đây là một cái quỷ gì?!
Thời Viễn ngay tức khắc trợn to mắt, nhìn bên giường người.
Này không nhìn thì không sao, vừa nhìn… Đòi mạng a!
Nam nhân này lớn lên không tồi, tóc quá vai dùng đai lưng cột lại, xuyên trường bào màu đen, cầm trên tay trường kiếm, mang theo yêu thượng viết một chữ “Trình”, trên chân mang giày đen.
Này này này, đây là thị vệ cổ đại đi!
Thời Viễn cúi đầu hướng trên người mình vừa nhìn, mụ, ta thời điểm nào xuyên áo sơ mi cổ đại màu trắng này.
“Keng! Bắc Bắc Quân hữu ái nhắc nhở! Này là bởi vì kịch tình cần nên cấp ngoạn gia áo sơ mi đo ni đóng giày, không cần quá cảm tạ nha ~ “
Nghe thấy âm thanh lâu không gặp kia của 2b, giá trị phẫn nộ của Thời Viễn lại tăng mạnh thêm một lần.
Ngủ một giấc đã đến tân thế giới, nên sớm báo a! Nếu không phải lòng ta năng lực chịu đựng khá một chút, đã sớm sợ vãi tè
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-luon-cuop-nam-chu-cung-duoc-roi/102917/quyen-3-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.