Dương lão gia mĩm cười hài lòng. Bất ngờ, Lưu Ái Như ném thẳng số tiền ấy vào mặt khiến ông tức giận lớn tiếng mắng:
- "Cô điên rồi à? Tại sao lại chê số tiền này, cô có biết với khả năng của cô, cả đời chưa chắc có được số tiền này không."
Lưu Ái Như vẻ mặt điềm tĩnh, đưa tay ra hiệu, ý nói:
- "Nếu ông dùng số tiền này mà bắt ép tôi nghe theo lời thì ông đã sai rồi. Tôi vốn biết Dương Chấn là người như thế nào, và tôi sẽ không bao giờ chia tay với anh ấy."
Những lời cô nói, Dương lão gia vốn không hiểu được nhưng cũng phần nào đoán ra rằng cô không chịu từ bỏ con trai mình.
Dương lão gia đau đầu đưa tay day day trán, ông khẽ thở dài. Không ngờ tình cảm của cô dành cho Dương Chấn mạnh mẽ đến vậy. Một lúc sau, ông liếc mắt bảo thuộc hạ đưa cô trở về.
Theo lời của ông, thuộc hạ lập tức lái xe đưa Lưu Ái Như trở về hộp đêm Tân Thành. Tuy nhiên, từ phía xa đã có chiếc xe màu đen âm thầm dõi theo. Ngay khi chiếc xe chở Lưu Ái Như rời khỏi cánh cổng Dương gia lăn bánh, chiếc xe ấy mới bám theo sau.
Trên xe, Lưu Ái Như luôn cảm nhận một dự cảm chẳng lành. Một bên mắt của cô bỗng nhiên giật mạnh. Ngay lập tức, cô ngoảnh mặt nhìn về phía sau, hiện tại chẳng thấy điều gì bất thường.
Bất ngờ phía trước, xuất hiện một chiếc xe bỗng từ đâu đâm ra chắn ngang phía trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-luon-ben-em/2557457/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.