Vài tháng sau....
Thành phố Vạn Xuyên...
Cuối cùng, Lam Di Tinh cũng hoàn thành dự án xây dựng bệnh viện cùng Mạnh Nhật Ngôn, cô quyết định quay trở nước mà tiến hành thi công bệnh viện. Đứng quan sát tất cả nhân công làm việc cật lực nhằm sớm hoàn thành dự án mà phục vụ cho người dân ở nơi đây.
- "Tiểu Tinh, sẽ sớm thôi, ước nguyện của em sẽ thành hiện thực."
Mạnh Nhật Ngôn nhìn sang người bên cạnh, hạnh phúc nói. Nghe anh nói thế, cô khẽ gật đầu liền sau đó cười đáp:
- "Đúng vậy. Khi trước, vì muốn em theo đuổi ước mơ của mình, Thế Khương đã xây nên phòng khám Nhân Ái. Đến bây giờ, em sắp sửa trở thành cổ đông của bệnh viện mới này, có lẽ anh ấy sẽ rất vui mừng cho em."
Nhắc đến cái tên này khiến cô có chút xúc động, người bên cạnh cũng vì thế mà tắt hẳn nụ cười trên môi. Đến mãi bây giờ, ba chữ Đoàn Thế Khương vẫn còn giữ một vị trí vô cùng đặc biệt trong tim cô. Đột nhiên, Mạnh Nhật Ngôn giọng trầm hẳn mà lên tiếng nói:
- "Em...vẫn chưa quên anh ấy sao?"
Nghe anh hỏi, Lam Di Tinh khẽ bật cười liền đối mặt nhìn anh đáp:
- "Nếu nói chưa quên cũng không hẳn, nhưng trong lòng em, Thế Khương chính là người vô cùng đặc biệt. Anh ấy giống như vị thiên sứ đến giúp em trong một khoảng thời gian mặc dù ngắn nhưng khiến em cảm thấy vô cùng hạnh phúc."
Bất ngờ, Mạnh Nhật Ngôn nắm lấy tay Lam Di Tinh, vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-luon-ben-em/2557443/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.