Nhìn vẻ mặt đau khổ của Tống Khải Hoàn, lúc này, trong lòng bà ta cảm thấy có chút đau nhói. Một dòng nước mắt khẽ lăn dài xuống gò má. Thấy dáng vẻ của anh có chút chần chừ, nửa muốn nửa không ra tay khiến bà ta nhắm nghiền mắt lại, khóe môi chợt hé một nụ cười hạnh phúc. Ngay lập tức, bà ta mạnh tay đẩy ngã thùng dầu hỏa gần đó. Thoáng chốc đã lan khắp xung quanh sàn nhà, gần chỗ bà ta. Ngay lập tức, bà ta lấy ra chiếc bật lửa mà ném mạnh xuống sàn khiến mọi thứ lập tức bốc cháy. Tống Khải Hoàn ngơ ngác lập tức lùi về phía cửa. Nhìn người trước mặt, Tống phu nhân chợt nở một nụ cười, sau đó nói:
- "Nếu như con cảm thấy khó xử, hãy để mẹ tự tay thiêu chết mình."
Vừa nói, nước mắt bà ta khẽ tuôn rơi. Ngay giây phút bà ta nhận ra anh hoàn toàn đau nhói khi phải đương đầu với bà khiến bà chợt nhớ lại những chuỗi ngày ở cạnh chăm sóc anh khi còn nhỏ vô cùng ấm áp. Đặc biệt kể từ sau khi Tống lão gia qua đời, anh chính là niềm an ủi cuối cùng giúp bà ta có thể mạnh mẽ sống đến ngày hôm nay. Khi hay tin anh bị kẻ xấu đâm trúng tim, với bản năng của người mẹ vốn nuôi nấng, bà ta làm sao có thể không lo lắng cho nên tìm mọi cách cứu sống anh. Chỉ có điều, ngọn lửa ghen tuông của bà ta quá lớn đã đánh mất đi tình cảm thiêng liêng ấy.
Hiện tại, ngọn lửa ngày càng bốc cháy dữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-luon-ben-em/2557439/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.