Tối đến, Lam Di Tinh ở bên trong nhà sửa soạn hành lí trước khi rời khỏi đây. Tuy nhiên, thời gian này cô luôn có một cảm giác rằng có ai đó âm thầm dõi theo mình. Mỗi khi cô mở tung cửa sổ ra kiểm tra thì lại chẳng thấy ai.
Phía bên ngoài, Tống Khải Hoàn lặng lẽ đứng dưới giàn hoa giấy mà ngước mắt lên nhìn phía căn phòng nhỏ ở trên cao. Suốt thời gian này, anh luôn cố đẩy cô ra xa nhằm đảm bảo cô luôn được an toàn. Nhưng càng đẩy cô ra, tim anh lại càng đau nhói, tựa như anh đang dằn vặt chính mình vậy. Anh thật sự rất muốn đứng trước mặt cô, được nhìn cô với ánh mắt chứa đựng những yêu thương, được tự mình nói ra tình cảm ở trong lòng cho cô biết.
- "Di Tinh, cố chờ anh một thời gian nữa thôi, sau khi mọi chuyện ở Tống gia kết thúc. Anh sẽ đứng trước mặt bày tỏ với em. Anh yêu em."
Dứt lời, Tống Khải Hoàn xoay người rời đi. Cả người bên ngoài và bên trong đã có hướng đi của chính mình. Nhưng sâu thẳm trong trái tim họ vẫn có điều gì đó khó nói.
Tại Toronto, Canada....
Bên trong một bệnh viện, dáng người đàn ông cao ráo diện trên người chiếc áo blouse trắng cùng với chiếc kính cận xuất hiện. Ngay khi nhìn thấy cái tên hiện ra trên màn hình điện thoại, khóe môi anh chợt cong lên liền lên tiếng trả lời người bên kia:
- "Anh nghe."
Mạnh Nhật Ngôn giọng ngọt ngào đáp. Đầu dây bên kia vang lên giọng nói của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-luon-ben-em/2557433/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.