Tối đến, Lam Di Tinh mệt mỏi trở về nhà. Ngay khi bật đèn lên đã thấy hộp dụng cụ y tế đã để sẵn trên bàn. Bên trong có cả thuốc sát trùng vết thương khiến cô cảm thấy có chút kì lạ. Rõ ràng mọi khi, cô thường cất những thứ này ở trên cao, chẳng mấy khi đặt ở bên dưới. Nhưng chắc có lẽ dạo gần đây bản thân chịu một vài áp lực cho nên cũng chẳng để mắt đến những thứ nhỏ nhặt này. Nhớ lại những gì mà Tống Khải Hoàn đối xử với mình ngày hôm nay khiến khóe mắt cô có chút cay cay mà sau đó khẽ đưa mắt nhìn lên khuỷu tay bị trầy xước.
Vì là một bác sĩ chuyên về phẫu thuật, chút vết trầy xước đối với cô có là gì. Nhưng điều khiến cô đau lòng chính là dáng vẻ lạnh nhạt của Tống Khải Hoàn ngày hôm nay. Tại sao khi trước anh luôn tỏ ra là một người tốt, ra sức lấy lòng cô. Cho đến khi bản thân cô cảm thấy có một chút tình cảm gì đó thì anh lại vô tâm đẩy cô ra xa. Quả thực, cô rất ghét kiểu tình cảm mèo vờn chuột này.
Xoạt...xoạt...
Bất ngờ, Lam Di Tinh nghe tiếng động ở phía bên ngoài mà lập tức mở bừng cửa sổ thì lại chẳng thấy một ai. Một cơn gió khẽ thổi qua khiến toàn bộ lá cây nằm dưới đất bay lên tạo ra âm thanh xào xạc. Chắc có lẽ cô đã suy nghĩ quá nhiều cho nên nhiều lúc cứ nghĩ rằng đang có ai đó đứng bên ngoài âm thầm theo dõi mình.
Cách từ nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-luon-ben-em/2557416/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.