Vài ngày sau đó, Dương Chấn lái xe thẳng đến biệt thự Tống gia, nghe bảo thời gian gần đây, Tống Khải Hoàn đã quay trở về. Anh không biết câu chuyện Khải Hoàn sang nước ngoài có thật hay không cho nên muốn tìm người hỏi rõ mọi chuyện.
Ngay khi bước chân vào cánh cửa Tống gia, Dương Chấn đã nhìn thấy Tống phu nhân ngồi trên ghế, đang ung dung thưởng thức tách trà trên tay. Vừa nhìn thấy người trước mặt, bà khẽ mĩm cười, thân thiện hỏi:
- "Dương Chấn, con đến tìm Khải Hoàn sao? Thằng bé cũng mới về nước, một lát sẽ xuống đây gặp con."
Một lúc sau, dáng người quen thuộc từ phía trên lầu bước trở xuống. Mái tóc thẳng hớt cao giờ đã được uốn xoăn, ở phần mái rẽ ngôi. Màu tóc đen truyền thống được nhuộm thành màu xám khói. Tống Khải Hoàn diện trên người chiếc áo cổ lọ màu đen, bên ngoài khoác thêm chiếc áo khoác nâu, chậm rãi bước xuống lầu.
- "Khải Hoàn, cậu...cậu trông thay đổi quá."
Dương Chấn khá bất ngờ ngay khi nhìn thấy người trước mặt. Tuy nhiên, ánh mắt của Tống Khải Hoàn lúc này nhìn anh có chút xa lạ hơn so với trước đây. Tựa như hai người chưa từng quen biết nhau vậy. Tống Khải Hoàn mĩm cười nhưng nét băng lạnh vẫn hiện rõ trên khuôn mặt, anh tiến về phía người trước mặt, chìa tay ra nói:
- "Xin chào, rất vui được biết anh."
- "Cái gì chứ?"
Ngay lập tức, Tống phu nhân đang ngồi liền đứng bật dậy, bà lập tức giải thích với Dương Chấn:
- "Chuyện là...xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-luon-ben-em/2557412/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.