Từ trong phòng khám bước trở ra, Lam Di Tinh đưa cho Tống Khải Hoàn bộ quần áo, cô gỏn gọn nói:
- "Đây là bộ đồ khi trước của Thế Khương, nếu anh không ngại có thể mặc."
Tống Khải Hoàn đưa tay nhận lấy, anh khẽ quan sát biểu hiện trên gương mặt của người đối diện, một lát sau lên tiếng:
- "Tôi sợ người lo ngại là cô. Chẳng phải khi trước cô bảo tôi đừng cố bắt chước Đoàn Thế Khương hay sao?"
Không ngờ những gì mà cô nói khi trước anh lại để tâm đến vậy. Ngay lập tức, Lam Di Tinh cau mày, không vui nói:
- "Nếu anh cứ tính toán những việc nhỏ nhặt ấy thì khỏi cần, tôi để cho anh lạnh đến cảm luôn."
Nhìn biểu hiện giận dỗi trên gương mặt Lam Di Tinh khiến anh không nhịn được mà bật cười, sau đó đáp:
- "Chỉ sợ người tính toán lại là cô."
- "Anh..."
Nói rồi, anh đi thẳng vào phòng thay đồ gần đó mặc cho Lam Di Tinh đang tức muốn phát điên vì những lời châm chọc từ anh. Tầm vài phút sau, Tống Khải Hoàn bước trở ra trong bộ quần áo của Đoàn Thế Khương khiến Lam Di Tinh có chút nhớ về người bạn trai xấu số của mình mà tỏ ra buồn bã. Trông thấy cô như thế, ngay lập tức, Tống Khải Hoàn khẽ gõ nhẹ lên trán cô, trầm giọng nói:
- "Lại nhớ về anh ta sao?"
Lam Di Tinh ngay khi bị nói trúng tim đen mà cười mĩm đáp:
- "Không có. Tôi...tôi chỉ nhớ khoảng thời gian khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-luon-ben-em/2557391/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.