Phịch 1 tiếng , trên đùi truyền đến một trận đau đớn đánh úp lại ,nếu là bình thường cho dù bị thương , hắn vẫn có thể kiên trì , có thểkhông sợ , nhưng viên đạn này là vì hắn mà đặc biệt thiết kế . Nguyênlai bọn họ đã sớm chuẩn bị sẳn sàng , hắn vô lực té trên mặt đất ,thânthể thẳng tắp nằm úp sấp xuống , mu bàn tay sau ôm chặt lấy người trênlưng , tránh cho nàng rơi trên mặt đất
“Lôi ca ca…” TIểu Nhược ghé vào trên người hắn , bàn tay nhỏ bé trắng bệch mơn trớn trán hắn , thay hắn lau giọt mồ hôi trên đầu . Xuyên thấu chạm đến thân thể hắn , nàng rõ ràng cảm thụ được hắnđau , nhưng hắn không hừ ra một tiếng nào, nàng nhịn không được nức nởkhóc thành tiếng , cứ như vậy khóc chật vật , Lôi đang chịu đựng đau
Hắn đem Tiểu Nhược nhẹ nhàng đặt xuống , mà lúc này hắn trong mắt tơmáu , sợi tóc hỗn độn , ánh mắt thống khổ bất đắc dĩ , nhẹ nhàng mơntrớn mặt mày tái nhợt của nàng , như đối với trân bảo lau đi khóe mắtkhông ngừng chảy ra nước mắt của nàng . Nước mắt của nàng , so với hắnbị thương , càng làm cho hắn đau hơn a ! Hắn liền như vậy một lần nữalưu luyến vuốt ve , giống như dùng hết tình cảm suốt đời , như vậy đaukịch liệt , như vậy không buông
Không ai biết , hắn là như vậy không buông a!
Nâng mặt của nàng lên , nhẹ nhàng trên trán của nàng in lại một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-long-pha-nguyet/3057317/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.